Ninh Việt kinh ngạc nhìn cô, trường học này dạy cũng khá toàn diện đấy chứ, thảo nào Cục trưởng lại coi trọng sinh viên đại học như vậy.
Ở thời đại của Hứa Thiên, tất cả các tài liệu đều được điện tử hóa, cô có thể xem rất nhiều tài liệu vụ án, cộng thêm một năm thực tế, những chi tiết này đương nhiên không thể bỏ qua.
Cô lại nói tiếp: "Cơ thể không có vết phẫu thuật, nội tạng không có biến đổi bệnh lý rõ ràng, kiểm tra sơ bộ cơ thể khỏe mạnh, tôi đã lấy mẫu, sẽ mang về làm xét nghiệm chi tiết hơn. Còn chất chứa trong dạ dày đã lên men quá mức, chỉ có thể nhận ra người chết khi còn sống đã ăn rau cần và một loại mì sợi nào đó."
Hồ Đông ngơ ngác nhìn cô: "Ôi chao, đúng là sinh viên đại học có khác, lợi hại lợi hại!"
Ninh Việt nhìn dòng chữ thanh tú trên bản báo cáo, cười nói: "Không tệ, đúng là chuyên nghiệp."
Hứa Thiên thản nhiên nói: "Công việc chính của tôi mà thôi."
Ninh Việt: "Không còn sớm nữa, tôi bảo Hồ Đông đưa cô về trước."
"Tôi phải đưa mẫu và máy ảnh về cục trước đã."
Ninh Việt xua tay, bao trọn hết cả: "Tôi đi cho, ảnh tôi đi rửa, mẫu thì để vào tủ lạnh của chỗ các cô đúng không. Tiểu Hứa, cô về nhà sớm đi, con gái con đứa buổi tối tăng ca, người nhà chắc chắn không yên tâm."
Hứa Thiên không ngờ anh lại chu đáo như vậy, thật ra mới hơn tám giờ, cũng chưa tính là muộn, nhưng cô đoán Ninh Việt kiểu gì cũng phải về cục một chuyến, nên cũng không cố chấp, nói lời cảm ơn rồi chuẩn bị đi trước.
Cô muốn tranh thủ lúc chưa quá muộn, đi tìm một nhà trọ thuê phòng theo giờ, tuy toàn bộ đồ bảo hộ đều đã vứt đi, không tiếp xúc trực tiếp, nhưng về mặt tâm lý luôn cảm thấy giải phẫu xong phải đi tắm một cái.
Chu Châu lúc này mới tìm được cơ hội, cậu ta thò đầu vào: "Pháp y Hứa, bận rộn cả buổi rồi, đói bụng chưa, chỗ của tôi có một phần đồ nguội này. Buổi tối mua nhiều quá, chưa ai động vào đâu, hay là cô ăn tạm chút nhé?"
Hứa Thiên nhíu mày, biết người ta có lòng tốt, nhưng cô thật sự không ăn nổi, hơn nữa cũng không thể tùy tiện ăn đồ của người khác.
"Cảm ơn, tôi không đói, mọi người ăn đi."
Chu Châu còn muốn cố gắng thêm, lúc này chú Lý trực ban ở cửa dắt theo một chàng trai trẻ đi vào: "Pháp y Hứa, xong việc rồi à? Người nhà đến đón cô này."
Đừng nói là đám người Chu Châu với Ninh Việt, ngay cả Hứa Thiên cũng ngẩn người, người nhà?