Khi ngọc bội Tụ Linh và huy chương Tụ Linh xuất hiện, Trần Lâm đã nghi ngờ Dương Phong có thể khắc trận pháp mà không cần Trận Pháp Thạch, đến khi Tụ Linh Trận xuất hiện, hắn đã chắc chắn về điều đó. Nhưng biết thì đã sao? Giờ hắn chỉ là một tiểu nhị ở Duyên Đến Duyên Đi Cửa Hàng mà thôi.
- Ợ... -
Bốn tiếng ợ hơi đồng thời vang lên.
- Chủ nhân, sao Coca Cola này lại ngon như vậy?
Nhìn biểu cảm hưởng thụ của ba người, Dương Phong thầm cười trong lòng, uy lực của Phì Trạch Khoái Lạc Thủy há là thứ mà người dị giới các ngươi có thể chống đỡ được.
- Nó còn có một cái tên khác là Phì Trạch Khoái Lạc Thủy. Dương Phong nói ra một cái tên khác của Coca Cola.
- Chưởng quỹ, Khoái Lạc Thủy là Coca Cola sao? Vậy Phì Trạch là gì? Hổ Thiên Thiên hỏi.
- Là một đám trạch nam hai chiều rất có tư tưởng, bởi vì tư tưởng quá kỳ diệu và sâu sắc dẫn đến thân thể không theo kịp não bộ, từ đó sinh ra thống khổ, hoang mang, bất lực, bọn họ không có mục tiêu sống, vô cùng lười biếng, béo phì vì áp lực.
Dương Phong suy nghĩ một chút rồi trả lời.
- Vậy uống Coca Cola này vào sẽ vui vẻ sao?
Tiểu Bạch uống cạn cốc Coca Cola cuối cùng, nhìn chiếc cốc trống không hỏi.
- Đúng vậy, nó có thể mang đến niềm vui cho đám Phì Trạch, đồng thời giúp Phì Trạch duy trì thuộc tính 'Phì' không thể thiếu. Ở nhà là nhất. ...
Tuy bọn họ nghe không hiểu lắm, nhưng quan trọng sao? Chỉ cần uống ngon là được.
Sau khi uống Coca Cola xong, mọi người tiến vào bí cảnh thử thách tiếp tục chiến đấu với Ái Nhân.
Sáng sớm hôm sau.
Bên ngoài cửa hàng đã có rất nhiều người đứng chờ.
- Ngươi nói xem, sao những người kia không xếp hàng mà lại ngồi đả tọa tu luyện ở đó?
Một người đang đợi Dương Phong mở cửa buôn bán nói.
- Ngươi còn chưa biết à?
Người bên cạnh nói.
- Biết gì?
Người này có vẻ mơ hồ.
- Ngươi không nhận ra linh khí trong phạm vi một ngàn mét lấy cửa hàng này làm trung tâm nồng đậm hơn bên ngoài rất nhiều sao? Tuy rằng không bằng bên trong cửa hàng!
- Ta nghĩ sau này sẽ có càng nhiều người đến đây tu luyện.
Dương Phong mở cửa tiệm.
Bên ngoài đã xếp thành ba hàng dài.
Sau khi mọi người đồng ý vào hôm qua, từ nay về sau sẽ xếp thành ba hàng, một hàng vào bí cảnh thử thách, một hàng chơi máy rút thưởng, một hàng khác, ví dụ như mua đồ, làm hội viên.
- Dương chưởng quỹ, Dương chưởng quỹ đã về rồi, thành tích của Thiên Phong thành chúng ta ở Thanh Tú Võ Đạo Hội thế nào rồi?
Mọi người vừa thấy Dương Phong mở cửa, nhớ đến hôm qua nghe nói hắn đi phủ Thiên Chủ, nên vội vàng hỏi thăm kết quả.
Dương Phong đặt tấm bảng thông báo trước cửa tiệm rồi nói:
- Rất tốt, có sáu mươi bảy người lọt vào vòng hai!
- A!!!
- Có sáu mươi bảy người lọt vào vòng hai.
Mọi người nghe xong đều mừng rỡ như điên, tranh nhau báo cho nhau cùng chia sẻ tin vui này.
Đây chính là kỳ tích.
Thành tích hai lần trước khiến người tu luyện ở Thiên Phong thành không ngóc đầu lên được, thành tích lần này khiến bọn họ cảm thấy tương lai có hy vọng!
- Hôm nay có vật phẩm mới, mọi người xem qua đi! Dương Phong chỉ vào tấm bảng thông báo nói.
- Ồ, có vật phẩm mới!
- A!!!
- A! Kiếm pháp cơ sở, ta muốn mua, ta muốn mua!
- A!! Còn bán cả vũ khí nữa sao? Vũ khí mà Dương chưởng quỹ bán chắc chắn là tốt hơn bên ngoài, ta muốn mua, ta muốn mua!
Nhưng sau khi nhìn thấy Tứ Tượng Thiên La Pháp các loại vật phẩm, mọi người cũng không còn kinh ngạc nữa, bởi vì không với tới. Không muốn nhìn đến những con số phía sau nữa, thôi thì xem cho biết vậy, nghĩ cũng không dám nghĩ.
Vẫn là chơi máy rút thưởng cho thực tế, những thứ kia cứ để dành cho đại lão đi.
Một số võ giả thu nhập thấp, một số lựa chọn bí cảnh thử thách, một số lựa chọn máy rút thưởng, bởi vì số kim tệ trong túi không đủ để tiêu xài như vậy.
- Ha ha, hôm nay ta nhất định phải trúng, nhất định phải trúng! Hôm nay lại là người đầu tiên xếp hàng chơi máy rút thưởng.
Hắn vội vàng chạy đến trước máy rút thưởng, học theo Tôn Nhị Huân, - Phì phì- nhổ hai bãi nước bọt vào tay, mặc kệ tiếng mắng chửi của người phía sau, sau khi quẹt thẻ, lập tức ấn mạnh nút bắt đầu.
Kim đồng hồ từ nhanh chuyển chậm.
Kim đồng hồ chậm rãi đi qua ô màu trắng, chậm rãi, chậm rãi tiến về phía ô màu xám.
- Chúa ơi!!
Ngụy Thành kích động, sắp rồi, sắp rồi, mình sắp trúng rồi.
- Mẹ kiếp, sắp trúng rồi!
- Vút!!!
Vừa nghe thấy hai chữ - trúng thưởng, mọi người lập tức bu lại như ong vỡ tổ, cũng không thèm xếp hàng nữa, chen chúc chạy đến.
Khi kim đồng hồ dừng lại ở ô màu xám, tất cả mọi người đều trố mắt nhìn, một mảnh xôn xao.
- Vậy là trúng rồi?
- Lần đầu tiên rút thưởng trong ngày mà đã may mắn vậy sao?
- Vận khí tốt vậy sao?
Ngụy Long đứng cạnh thì đấm ngực dậm chân, vẻ mặt ảo não, bực bội nói: - A a a! Rõ ràng người xếp hàng đầu tiên là ta, là ta, nếu ta là người rút thưởng đầu tiên thì người trúng thưởng phải là ta chứ!!!
Hôm nay, Ngụy Long là người đến xếp hàng đầu tiên, đợi Ngụy Thành đến, liền bảo hắn đi ăn sáng trước, giờ còn sớm mà, ăn xong rồi quay lại xếp hàng cũng chưa muộn.