Chương 155: Huyết Ẩm Cuồng Đao

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 20:13:45

Trong một mật thất kín đáo, mấy ngọn đèn dầu leo lét treo trên tường, giữa căn phòng là một chiếc bàn, xung quanh có ba người đang ngồi nói chuyện. - Giáo chủ, mọi chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa, chỉ chờ thời cơ thích hợp. Một tên thư sinh cung kính nói với người đang đeo mặt nạ quỷ dữ tợn. - Giáo chủ, thuộc hạ trong phủ vừa báo, Tần Càn kia không biết đã kết giao với nhân vật nào, mấy hôm trước còn cả gan dẫn theo Tần Anh rời khỏi Thiên Chủ phủ, không biết có ảnh hưởng gì tới kế hoạch của chúng ta hay không. Tên mặc quan phục bên cạnh lên tiếng. - Ồ? Kết giao với nhân vật lợi hại? - Vâng, thưa Giáo chủ, nhưng thuộc hạ không rõ lai lịch của người nọ. Tên Giáo chủ trầm ngâm một lúc rồi nói: - Ừm, việc này không thể không đề phòng, ngươi bảo tú bà điều tra rõ ràng cho ta, hiện tại đã là thời khắc then chốt, bất cứ kẻ nào có khả năng ảnh hưởng tới kế hoạch, giết không tha! - Vâng, Giáo chủ. Hai tên đồng thanh lĩnh mệnh. - Các ngươi phải cẩn thận, cẩn thận, rồi lại cẩn thận. Bổn tọa không muốn phải đợi thêm sáu mươi năm nữa đâu. - Xin Giáo chủ yên tâm. - Lui xuống đi. - Vâng. Hai tên khom người lui ra. Sau khi hai tên kia rời đi, trong mật thất u ám vang lên tiếng cười lạnh lẽo của tên Giáo chủ: - Tần Minh, ngươi có ngờ đâu ta vẫn còn sống chứ? Ha ha, còn sống sờ sờ ngay dưới mí mắt ngươi đây, ha ha... ... Ngày hôm sau, giữa trưa. Trong cửa hàng Duyên Đến Duyên Đi, sau một hồi ồn ào náo nhiệt, mọi người cuối cùng cũng đã bình tĩnh lại, nhao nhao chạy tới vây quanh chiếc máy rút thưởng, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào màn hình. Ngụy Khiếu Đình đứng trước máy rút thưởng, hai mắt mở to, miệng cười toe toét, thở hổn hển. - Ha ha ha... Có lẽ ta không có thiên phú tu luyện tốt như các ngươi, cũng không có nhiều tài nguyên tu luyện như các ngươi, nhưng ta có đôi tay này, nó có thể giúp ta đạt tới đỉnh cao nhân sinh, có thể giúp ta thỏa mãn mọi thứ, cả đời này có nó bầu bạn là đủ rồi. Ngụy Khiếu Đình nhìn bàn tay phải của mình, thâm tình nói. Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy lời này của hắn có gì đó sai sai, nhưng lại không biết sai ở đâu. Dương Phong thầm bĩu môi, tên này đúng là không biết xấu hổ, trước mặt bao nhiêu người mà dám nói năng như vậy, người ta còn chưa có người yêu mà hắn dám lái xe công khai như - Ngụy huynh, mau lấy ra cho mọi người chiêm ngưỡng Huyết Ẩm Cuồng Đao có thể phát ra đao khí dài ba mươi trượng là như thế nào đi! Tần Anh thấy Ngụy Khiếu Đình còn đang đứng đó giả vờ, bèn lên tiếng nhắc nhở. - Ngụy tiểu tử, đừng có mà làm màu nữa, mau lấy ra cho lão phu xem thử. Triệu Kính Chi cũng trực tiếp nói. Thấy hai vị đại lão lên tiếng, Ngụy Khiếu Đình không dám làm màu nữa, vội vàng thu lại vẻ mặt đắc ý, cung kính nói: - Vâng, Thế tử, Triệu lão, ta lấy ra ngay đây. Hắn thò tay vào trong ngăn kéo bí mật, lấy ra một vật có hình dáng giống như chuôi đao. - Dương chưởng quỹ, cái này... Dương Phong biết hắn muốn hỏi gì, sau khi hỏi hệ thống xong, liền nói: - Nhỏ một giọt máu của ngươi lên chuôi đao. Ngụy Khiếu Đình cắn đầu ngón tay, nhỏ một giọt máu tươi lên chuôi đao. Chuôi đao sau khi hấp thu máu tươi, lập tức phát ra ánh sáng chói lòa. Sau đó, từ đầu chuôi đao, ánh sáng dần dần lan ra, cho đến khi dài khoảng một mét hai thì dừng lại, ánh sáng từ từ biến mất, để lộ ra thân đao lạnh lẽo. Mọi người nhìn thân đao màu bạc trắng, cảm giác như có thể hút hồn người khác, vội vàng dời mắt đi chỗ khác. Huyết Ẩm Cuồng Đao này thật đáng sợ, chỉ cần nhìn thôi đã đáng sợ như vậy, nếu dùng nó chiến đấu thì còn khủng khiếp tới mức nào? - Dương chưởng quỹ, tại sao lại gọi là Huyết Ẩm Cuồng Đao? Tần Anh tò mò hỏi. - Chính là ý nghĩa trong tên gọi, nó có thể hấp thu linh lực trong máu của đối phương để cường hóa bản thân, hơn nữa còn có tỷ lệ nhất định tiến hóa lên phẩm giai cao hơn. Dương Phong giải thích. Ngụy Khiếu Đình vuốt ve thân đao, giống như đang vuốt ve người yêu của mình, miệng lẩm bẩm: - Bảo bối, bảo bối, đúng là bảo bối tốt, sau này ta nhất định sẽ yêu thương ngươi thật tốt. - Ngụy huynh, ngươi thử cho mọi người xem uy lực của nó đi! Vương bàn tử không quan tâm lắm tới cái tên Huyết Ẩm Cuồng Đao, hắn chỉ muốn biết nó có uy lực như thế nào. - Đúng vậy, Khiếu Huyên, ngươi ra ngoài kia thử xem sao, cho mọi người mở mang tầm mắt. Triệu Tung Minh cũng lên tiếng. - Vâng, nghĩa phụ, chúng ta ra ngoài thử xem sao. Ngụy Khiếu Đình dẫn đầu đi ra ngoài. Mọi người đi tới một khoảng đất trống cách cửa hàng khoảng trăm mét, phía sau là những người từ trong cửa hàng đi ra, cùng với những người vốn đang ở bên ngoài, tất cả đều tập trung lại đây, muốn xem thử uy lực của Huyết Ẩm Cuồng Đao. Dương Phong cũng không ngoại lệ, hắn cũng muốn biết đao khí dài ba mươi trượng là như thế nào. Ngụy Khiếu Đình đứng bên hồ Thiên Ba, hít sâu một hơi, vận chuyển linh lực vào trong thân đao, hét lớn một tiếng, vung đao chém xuống mặt hồ. Trong nháy mắt, toàn bộ linh lực trong cơ thể hắn bị rút cạn, từ thân đao thoát ra một luồng đao khí màu đỏ máu, dài tới ba mươi trượng, chém thẳng xuống mặt hồ.