Lưu Vi không hề phòng bị, bị hai người dồn toàn lực thi triển - Trọc Lãng Thao Thiên- đánh trúng, muốn không thua cũng khó.
Nhưng sau khi thi triển xong chiêu này, hai nàng cũng không còn chút linh lực nào.
Lúc này Trần Thị Phi đi tới, ba người vỗ tay với nhau, chúc mừng kế hoạch hoàn thành mỹ mãn.
Lúc này giọng nói của Diệp Lương Thần - đồng bạn của Lưu Vi - vang lên:
- Hắc hắc, nhìn các ngươi vui vẻ như vậy, chẳng lẽ nghĩ trận đấu kết thúc rồi sao?
- Ha ha, quả thật cũng sắp kết thúc rồi.
Trần Thị Phi nói xong, ba người liếc mắt nhìn nhau. Trần Thị Phi và Ngụy Thư Di trực tiếp chạy về phía rìa lôi đài, đến khi đến nơi thì nhảy xuống, để lại Triệu Nhã Chi và Diệp Lương Thần trên đài.
Diệp Lương Thần trợn mắt há hốc mồm, mọi người phía dưới cũng ngơ ngác, còn tưởng rằng sẽ lại được chứng kiến một phen đại chiến nữa. Ai ngờ đâu lại kết thúc một cách chóng vánh như vậy, Diệp Lương Thần, Triệu Nhã Chi tiến vào thập cường.
Triệu Nhã Chi nhìn xuống dưới lôi đài, Ngụy Thư Tuấn và tỷ tỷ Triệu Nhã Phương của nàng đang chạy về phía nàng, nàng chạy đến rìa lôi đài, cùng bọn họ hô to:
- Thiên Ba hồ cất cánh, Vu Hồ cất cánh, a a a...
Khiến cho những người khác ngơ ngác không hiểu gì.
- Ha ha, các ngươi làm tốt lắm, đặc biệt là biểu cảm, giống y như thật, ta còn tưởng các ngươi không phải đang diễn.
Ngụy Thư Tuấn và Triệu Nhã Phương đi tới, hết lời khen ngợi!
- Thư Tuấn huynh, kế sách 'lấy địch làm mạnh' là do huynh đề nghị mà.
- Nhã Chi, chúc mừng muội tiến vào thập cường.
Triệu Nhã Phương cũng vô cùng vui vẻ.
- Nhã Chi, Nhã Chi, ngươi có cảm tưởng gì khi tiến vào thập cường?
Ngụy Đình Đình giống như phóng viên vậy, mỗi khi có tuyển thủ tiến vào vòng trong, nàng đều hỏi câu này.
- A!! Không có gì đâu, là Trần Thị Phi ca ca và Thư Di tỷ tỷ nhường cho ta thôi.
Triệu Nhã Chi tuy nói vậy, nhưng nụ cười rạng rỡ trên mặt đã bán đứng tâm trạng vui sướng của nàng.
- Ha ha, bởi vì Nhã Chi đáng yêu nhất, cho nên bọn họ mới nhường danh ngạch cho ngươi. Dù sao, chúng ta cũng chúc mừng Nhã Chi tiến vào thập cường!
Triệu Trường Thanh bình thường ít nói, lúc này cũng lên tiếng.
- Đúng vậy, Nhã Chi nhà chúng ta là đáng yêu nhất!
Mọi người ngươi một câu ta một câu khiến Triệu Nhã Chi đỏ mặt.
- Nhã Phương, muội phải cố gắng lên, ít nhất cũng phải tranh thủ một suất tiến vào thập cường.
Ngụy Thư Di nắm tay Triệu Nhã Phương, cổ vũ nàng.
- Ừm, muội sẽ cố gắng, Thư Tuấn ca ca nói những người trong tổ này đều rất mạnh, không chắc đã có thể tiến vào thập cường.
Triệu Nhã Phương có chút lo lắng, nhưng rất nhanh đã bị Ngụy Thư Tuấn cắt ngang.
- Nhã Phương yên tâm, ta còn có át chủ bài, tuy rằng hai người chúng ta muốn tiến vào thập cường rất khó, nhưng muốn muội tiến vào thì ta nghĩ vẫn có chút cơ hội.
Ngụy Thư Tuấn nhìn Triệu Nhã Phương, tự tin nói.
- Chúng ta phải tin tưởng Thư Tuấn nhất định làm được, Trường Thanh huynh mang theo Đình Đình tiến vào thập cường chắc chắn không thành vấn đề, đến lúc đó Thiên Phong thành chúng ta chiếm một nửa danh ngạch thập cường. Đến lúc đó, chính là lúc Thiên Phong thành chúng ta tỏa sáng.
Trần Thị Phi có chút hưng phấn nói, nghĩ đến cảnh tượng đó, ánh mắt kinh ngạc của những người khác khi chứng kiến trận đấu, ánh mắt ghen tị của những người đến từ thành khác, chỉ nghĩ thôi đã thấy phấn khích.
- Ừm, Trần Thị Phi nói đúng, Thư Tuấn, ngươi phải cố gắng lên, ta mang Đình Đình tiến vào thập cường không thành vấn đề.
Triệu Trường Thanh cực kỳ tự tin, mục tiêu của hắn là vòng chung kết của Thanh Tú Võ Đạo Hội.
Thời gian trôi qua rất nhanh, tiểu tổ thứ hai thi đấu xong, tiểu tổ thứ ba sắp sửa bắt đầu.
Trên khán đài, một gã tùy tùng của Thiên Định thành nói:
- Ha ha, hai danh ngạch của tiểu tổ này, một là của Võ Tam Tư - Thiên Vũ thành, một danh ngạch khác chắc chắn thuộc về Hoàng Long của Thiên Định thành chúng ta.
- Hừ, ngươi chắc chắn như vậy sao? Trận đấu là dựa vào thực lực, không phải dựa vào miệng lưỡi đâu!
Một tên tùy tùng khác của Thiên Định thành không phục.
- Ha ha, rõ ràng như vậy mà ngươi còn không nhìn ra sao? Hoàng Long của Thiên Định thành chúng ta là võ sư đỉnh phong, ngoại trừ Võ Tam Tư ra thì tu vi cao nhất.
- Người khác cũng không có ai ngu ngốc đi khiêu chiến Võ Tam Tư, mà Võ Tam Tư cũng không đến mức tự hạ thấp mình đi đối phó với những võ sư khác.
- Vậy thì trong số tám người còn lại, ai là đối thủ của Hoàng Long đây? Ha ha ha ha...
Mấy tên tùy tùng của Thiên Định thành cười to, phảng phất như Hoàng Long đã chắc chắn tiến vào thập cường, căn bản không để những người khác vào mắt.
- Ha ha, khẩu khí thật lớn.
Đúng lúc này, một giọng nói vang lên, mọi người nhìn lại, thì ra là Ngụy Phách Thiên.
- Ngụy Phách Thiên, chẳng lẽ ngươi rất tự tin vào hai đứa nhóc kia? Tin rằng bọn chúng có thể đánh bại Hoàng Long? Bọn chúng dù sao cũng không phải Triệu Trường Thanh, nếu như hôm nay là Triệu Trường Thanh ở đây, đừng nói là Hoàng Long, cho dù là Võ Tam Tư cũng phải nhường đường.