Chương 109: Còn Chưa Phải Lợi Hại Nhất 1

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 11:20:11

Ngoài cửa hàng Duyên Đến Duyên Đi, có vài người ngồi trên đồng cỏ đàm luận điều gì đó. Có vài người nhắm mắt lại tựa hồ đang minh tưởng, có người đang vung vẩy kiếm, có người đang vung vẩy đao, đang diễn luyện võ công. Mấy ngày nay, một số người cũng dần dần phát hiện nơi đây có gì đó khác biệt, lấy cửa hàng làm trung tâm, phạm vi ngàn mét, linh khí cực kỳ nồng đậm. So với bên ngoài thì nồng đậm hơn rất nhiều. Tuy rằng còn kém hơn so với bên trong cửa hàng, nhưng đối với những người như bọn họ mà nói, đã có thể xưng là thánh địa rồi. Ngay cả Triệu lão cũng nói, nồng độ linh khí bên ngoài cửa hàng, cho dù là trụ sở của thế lực đỉnh cấp cũng chỉ đến vậy. Từ đó về sau, rất nhiều người không có nhiều kim tệ, liền ở bên ngoài cửa hàng tu luyện, từ trong cửa hàng đi ra cũng không rời đi, đều ở lại đây tu luyện. Hiện tại người đến cửa hàng dần dần nhiều lên, một ít thế lực ngoại thành cũng dần dần tìm đến, vị trí cửa hàng có lẽ rất nhanh sẽ bị truyền bá ra ngoài. Nếu như bị truyền bá ra ngoài, khả năng rất nhanh sẽ bị một ít thế lực cường đại để mắt tới. Cũng sẽ mang đến cho cửa hàng một ít phiền toái, nhưng mà Dương chưởng quỹ là người sợ phiền phức sao? Không nói đến Huyền cảnh ma thú canh cửa, còn có Triệu lão là siêu cấp cường giả Võ Hoàng cảnh. Triệu lão từng nói qua, ma sủng của Dương chưởng quỹ còn lợi hại hơn cả hắn, đã là tồn tại của Thiên giai ma thú rồi. Hiện tại giá trị vũ lực đứng đầu của cửa hàng có thể so sánh với thế lực đứng đầu đại lục. Hiện tại chỉ thiếu danh tiếng, những người này cũng sẽ không ngốc nghếch giúp Dương chưởng quỹ đi tuyên truyền, đến lúc đó người đến càng nhiều, cường giả cũng tới càng nhiều, nơi này e là sẽ không còn chỗ cho bọn họ tu luyện. Xe ngựa chậm rãi tiến đến gần. - Được rồi, Hưng thúc, chúng ta dừng ở đây thôi! Hứa Nguy nhìn thấy bên kia có người đang xếp hàng, có người đang luyện võ, liền biết nơi này chính là chỗ mà Tần Càn đã nói. Xe ngựa dừng lại cách cửa hàng 200 mét. Hứa Nguy bước xuống xe ngựa, cùng Tôn Hưng đi về phía cửa hàng! Vừa đi đến chỗ đám người đang xếp hàng thì bị người ta gọi lại. - Này, hai vị đến cửa hàng mua đồ sao? Phải xếp hàng, không được chen ngang! - A! Xếp hàng? Hứa Nguy khó hiểu lên tiếng. - Đúng vậy, phải xếp hàng, bất luận là ai cũng phải xếp hàng, đây là quy củ của cửa hàng. Người kia lại mở miệng nói. - Vậy à, nếu là quy củ của cửa hàng, chúng ta xếp hàng là được, xin lỗi, chúng ta mới đến nên không biết những điều này! Hứa Nguy vội vàng nói. Đối phương thấy bọn họ là người mới tới, cũng không so đo gì nữa. Hứa Nguy nghe xong đây là quy củ của cửa hàng, việc này liên quan đến việc có thể cải thiện tư chất tu luyện của mình hay không, cho nên cũng không dám sơ suất, gọi Tôn Hưng cùng nhau xếp hàng. - Thiếu gia, chúng ta là người của thế gia, không giống như bọn họ, chúng ta cứ thế đi thẳng vào là được, chủ quán kia nào dám không cho chúng ta vào. Tôn Hưng thầm nghĩ, thiếu gia và trưởng lão của một thế gia như chúng ta đến cái cửa hàng nhỏ bé này của ngươi, đó là vinh hạnh của ngươi, vậy mà còn muốn chúng ta phải xếp hàng? - Hưng gia gia, không được nói vậy, nếu chủ quán đã quy định như thế, chúng ta cứ theo đó mà làm là được rồi, cũng không cần bày ra thân phận thế gia làm gì, ta không thích điều đó, hơn nữa, gia gia không cảm nhận được nơi này có gì đó khác biệt sao? Tuy rằng Hứa Nguy tư chất tu luyện không tốt, nhưng không có nghĩa là hắn không biết tu luyện, không hiểu rõ sự biến hóa của linh khí. Ngược lại, những thứ này hắn đã nghiên cứu rất nhiều. Khi đến gần cửa hàng trong một khoảng cách nhất định, hắn đã phát hiện linh khí nơi này trở nên nồng đậm hơn hẳn. Trái tim hắn cũng theo đó mà đập nhanh hơn, quả nhiên không giống bình thường, có lẽ nơi này chính là nơi có thể thay đổi tư chất tu luyện của mình. - Ồ, quả nhiên không giống, vì sao linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy? Tôn Hưng nghe Hứa Nguy nhắc nhở, cũng phát hiện ra sự khác biệt của nơi này. Nhìn xung quanh một lượt, tựa hồ đã hiểu ra, vì sao nhị thiếu gia lại muốn đến nơi này. Trong lòng hắn cũng vô cùng kinh ngạc, không ngờ Thiên Phong thành lại có nơi linh khí nồng đậm đến vậy, trước đây chưa từng nghe nói qua, lúc còn trẻ hắn cũng từng đến Thiên Phong thành, đến cả Huyễn Nguyệt Ma Lâm cũng từng đặt chân đến, nhưng cũng chưa từng nghe ai nhắc tới nơi này. Địa phương thế này, chẳng phải đã sớm bị hoàng gia hay Thiên Tông phát hiện ra rồi sao? Sao đến bây giờ vẫn không có chút tiếng tăm gì vậy? Điểm này khiến hắn thực sự khó hiểu. Vì vậy, hắn liền hỏi một người có dáng vẻ là lính đánh thuê đang xếp hàng phía trước: - Vị tiểu ca này, cửa hàng này được mở từ khi nào vậy? Sao trước giờ ta chưa từng nghe nói qua? - Ồ, ngươi nói nơi này à, mới mở cách đây không lâu, trước đây chưa từng có. Người nọ đáp. Thì ra là cửa hàng mới mở gần đây. - Vậy sao linh khí ở đây lại nồng đậm như vậy? Tôn Hưng lại hỏi. - Đương nhiên là bởi vì cửa hàng này rồi, linh khí trong cửa hàng còn nồng đậm hơn ở đây nhiều.