Ngày hôm sau.
Dương Phong mở cửa hàng, lấy tấm bảng thông báo viết tối hôm qua đặt trước cửa tiệm.
- Dương chưởng quỹ, trên bảng này viết chính là vật phẩm mới sao?
Hôm nay người đầu tiên là Lưu Quan Chương, lên tiếng hỏi.
- Đúng vậy, các ngươi xem kỹ đi!
Dương Phong đặt bảng thông báo xuống rồi trở vào trong tiệm!
Mọi người nhìn lại, trên bảng thông báo viết về thông tin liên quan đến máy bán ma sủng!
- Kẻ nào có ma sủng, các ngươi phát tài rồi đấy, hiện tại có bán Ma thú Tụ Linh đan, ma sủng của các ngươi có thể dùng đan dược để tăng lên tu vi cảnh giới.
Lưu Quan Chương lớn tiếng nói với những người phía sau.
- Lão Lưu, ngươi xem chúng ta giống có ma sủng sao?
Diêu Thịnh nhìn Lưu Quan Chương như nhìn kẻ ngốc, nói.
- Không có cũng không sao, không phải là có bán đó sao, loại rẻ nhất cũng chỉ 200 kim tệ. Tôn Nhị Huân đi ra đáp lời.
- Ta kháo, một lão gia như ta, nuôi một con sủng vật đẹp mắt thì có ích lợi gì? Cũng không phải ma sủng có thể trợ giúp chiến đấu!
Mã Chí Viễn nói.
- Ma sủng có thể chiến đấu cũng có đó, kia chẳng phải là một con sao, còn chưa có ai mua.
Trần Lưu Trung chỉ về phía quầy hàng trong tiệm, nói.
- Đừng nói nhảm, người như chúng ta mua nổi sao?
- Đúng vậy, đó là 100 vạn kim tệ, là vạn đấy, đừng có bỏ quên chữ số phía sau.
Tôn Nhị Huân cũng lớn giọng nói.
- Ha ha, thật ra mua một con về chơi cũng được, chết tiệt, ta nói là mua cho con ta, ngươi nhìn cái gì đấy.
Vương bàn tử nhảy dựng lên, chỉ vào Tôn Nhị Huân nói.
- Ta, ta cứ tưởng ngươi muốn mua một con về chơi đùa.
Tôn Nhị Huân giật mình nói.
- Cút, lão tử không phải biến thái!
- Ta cũng có nói ngươi là biến thái đâu!
- Ha ha ha ha...
Mọi người cười cười nói nói, bước vào cửa hàng!...
Hiện tại người vào cửa hàng cũng không còn nhiều như vậy, chỉ khoảng trăm người, đại đa số đều là uống một bình linh thủy hoặc là một ly Coca Cola, sau đó ngồi xung quanh cửa hàng, hấp thu linh khí tu luyện.
Đều không phải là gia đình giàu có gì, làm gì có nhiều tiền đến cửa hàng tiêu xài như vậy. Chờ lúc hết tiền lại đi Huyễn Nguyệt Ma Sâm săn giết dã thú hung thú, thu thập một ít thứ có giá trị để kiếm chút tiền. Bất quá, chuyện này có thể sẽ trở thành quá khứ.
Hiện tại lấy Sở Vương phủ cầm đầu, Hứa Nguy, Ngụy gia, Triệu gia, Thủy Nguyệt Môn, Vương Cường... đã hợp thành một liên minh thương nghiệp, liên minh thương nghiệp này sắp tiến vào Huyễn Nguyệt Ma Sâm để buôn bán với Ma Thú.
Đây là tối hôm qua, Dương Phong nói ra cái gì mà luận về kinh tế thị trường, cái gì mà luận Thiên Phong thành ở một nơi có hoàn cảnh địa lý tốt như vậy vì sao không phát triển, cái gì mà đánh đánh giết giết, hòa hòa khí khí cùng nhau làm ăn không phải tốt hơn sao.
Cuối cùng dưới sự kiến nghị của hắn, dưới sự ủng hộ của Thú Hoàng Tiểu Bạch của Huyễn Nguyệt Ma Sâm, liên minh thương nghiệp đã khoanh vùng một khu vực ở bên ngoài lãnh địa của Hổ tộc hai mươi dặm, để thành lập khu chợ giao dịch, khu chợ này do liên minh thương nghiệp quản lý, Hổ tộc đảm bảo trật tự an toàn cho khu chợ.
Liên minh thương nghiệp sẽ cung cấp một số tài nguyên mà Hổ tộc cần, còn Hổ tộc sẽ cung cấp tài nguyên có giá trị tương đương.
Hổ tộc có một số tài nguyên tích lũy vạn năm, ví dụ như: khoáng thạch, da lông, ma hạch ma thú các loại, những thứ này đều là thứ mà nhân loại cần.
Nếu khu chợ giao dịch này có thể thành công, vậy sẽ tạo ra một kỳ tích. Mà liên minh thương nghiệp này sẽ được ghi vào sử sách.
- Ha ha... Hôm nay bổn đoàn trưởng sẽ cho các ngươi một khởi đầu tốt đẹp!
Lưu Quan Chương hôm nay vô cùng phấn khởi, sau khi rút thăm trúng thưởng xong, hắn phải đi xử lý một số việc vặt, tham gia hộ tống một ít hàng hóa của liên minh thương nghiệp tiến vào lãnh địa của Hổ tộc ở Huyễn Nguyệt Ma Sâm.
- Lão Lưu, đừng đắc ý nữa, nhanh lên. Thời gian của chúng ta rất gấp!
Mà đám dong binh Diêu Thịnh ở phía sau cũng muốn hộ tống hàng hóa của liên minh thương nghiệp lần này.
- Đúng vậy, đúng vậy, nhanh lên!
Những người phía sau cũng nhao nhao nói.
Cũng có mấy người đứng trước máy bán ma sủng, người xếp hàng đầu tiên là Vương bàn tử và lão An, còn có những người có chút tiền nhàn rỗi.
- Hắc, để ta xem thử trong quả cầu ma thú màu trắng này sẽ là ma thú gì.
Vương bàn tử mua một quả cầu ma thú màu trắng, dựa theo hướng dẫn trên bảng thông báo, hắn ấn vào một nút bấm trên quả cầu ma thú.
Một đạo bạch quang hiện lên, một con chim từ trong bạch quang bay ra, đậu trên vai Vương bàn tử.
Đây là một con quái điểu có bộ lông màu xanh lục, nó nghiêng đầu nhìn về phía trước, có lẽ nó vẫn còn chưa hoàn hồn, bộ dáng có chút ngơ ngác.
- Vương bàn tử, sao ngươi lại mở ra một con chim ngốc thế?
Một người bên cạnh lên tiếng nói.
Vương bàn tử còn chưa kịp phản bác, một giọng nói thanh thúy vang lên,
- Ngươi mới là chim ngốc, cả nhà ngươi đều là chim ngốc.
Mấy người bị âm thanh bất ngờ này làm cho giật mình.
- Cái gì, là ai đang nói chuyện?
Người vừa lên tiếng hỏi.