Triệu Kính Chi đối với Xuy Linh Phiến trước mắt... Vẫn rất yên tâm, không có người từ Võ Hoàng đỉnh phong trở lên là không mở được quan tài đá kia.
Hơn nữa cho dù ngươi mở ra cũng không lấy được Xuy Linh Phiến bên trong. Cho dù lấy được, cũng sẽ bị nó khống chế, trở thành con rối của Xuy Linh Phiến!
Dương Phong nghe nói ở giữa hồ Thiên Ba, bỏ đi ý niệm xuống đáy hồ tìm cái quạt này, giữa hồ Thiên Ba cách nơi này chí ít một km, bản thân cũng hữu tâm vô lực. Vẫn nên tiếp tục làm chưởng quỹ của mình vậy.
Bởi vì Tà Thần Giáo, mọi người đều không có tâm tình đi thí luyện bí cảnh, mà là ngồi ở trước cửa hàng tán gẫu, thảo luận mấy loại đồ vật hôm nay nghe được như Xuy Linh Phiến, không gian trữ vật, Trận Pháp Sư, những thứ này phá vỡ nhận thức của bọn họ.
- Hệ thống, dựa theo kịch bản ngươi hẳn là nên phát bố nhiệm vụ tiêu diệt Thiên Ma Tông, đi lấy Xuy Linh Phiến gì đó chứ?
Dương Phong cảm thấy xuất hiện sự kiện mới, hệ thống nên phát bố nhiệm vụ gì mới đúng. Còn có một nhiệm vụ phụ chưa phát bố, hệ thống hẳn là phải phát bố những nhiệm vụ kiểu này mới đúng.
Hệ thống:
- Ký chủ đừng nghĩ quá nhiều, cũng đừng tự cho là đúng, nhiệm vụ cần kích hoạt mới có thể phát bố, trước khi kích hoạt nhiệm vụ, hệ thống sẽ không phát bố nhiệm vụ.
- Hệ thống, nếu như phát hiện khách nhân của ta bị người của Thiên Ma Tông truy sát bên ngoài lĩnh vực vô địch của ta, có kích hoạt nhiệm vụ cứu viện gì đó không?
Hệ thống:
- Ký chủ nghĩ nhiều rồi, chúng ta là người làm ăn chân chính, không phải chúa cứu thế, nếu như dựa theo ý của ngươi, khách nhân gặp nguy hiểm liền muốn đi cứu, vậy xin hỏi về sau khách hàng nhiều hơn, vậy chẳng phải là không có thời gian làm ăn, đều bận rộn cứu người sao?
Cũng đúng, hình như rất có đạo lý, Dương Phong vuốt cằm nghĩ.
- Hơn nữa, đối phương không gặp nguy hiểm trong phạm vi cửa hàng, Thiên Ma Tông cũng không xúc phạm đến lợi ích của cửa hàng, cho nên sẽ không kích hoạt điều kiện phát bố nhiệm vụ.
Hệ thống tiếp tục giải thích.
Dương Phong gật đầu đồng ý, lần này hắn đồng ý với hệ thống, dù sao hắn chỉ là mở cửa hàng, không phải siêu nhân mặc quần lót bên ngoài, điều duy nhất hắn có thể làm, chính là bảo đảm an toàn trong lĩnh vực vô địch của mình, nhiều nhất là để Tiểu Bạch đi trấn giữ, nếu như Tiểu Bạch cũng không phải đối thủ, vậy hắn cũng chỉ có thể lực bất tòng tâm!
Dương Phong cũng cảm thấy nhàm chán, liền đi ra ngoài cửa hàng nằm trên ghế phơi nắng!
Vừa lúc đó, một vài lời nói khác truyền vào trong tai Dương Phong.
- Diêu Thịnh, Tư Bang, Đỗ Lôi muốn làm gì? Lão nương nói cho các ngươi biết, nơi này của Dương chưởng quỹ cấm gây chuyện, các ngươi đừng làm loạn.
Tôn nhị nương mang theo ngữ khí có chút bực tức nói.
- Chúng ta không gây chuyện, chúng ta muốn nữ nhân, nhị nương người xem... Giọng Đỗ Bang phấn khích truyền đến!
- Chết tiệt, người ở dị giới đều mạnh như vậy sao? Loại chuyện này cũng có thể nói thẳng mặt như vậy? Chuyện này... Chuyện này cũng quá kích thích đi!
- Đỗ Bang, ta đây là sư tỷ ngươi, muốn nữ nhân, đi vào kỹ viện trong thành tìm, lão nương là người đứng đắn, các ngươi những lão háo sắc này nếu còn muốn bôi nhọ thanh danh của ta, lão nương liều mạng với các ngươi.
Giọng nói của Tôn nhị nương đột nhiên cao vút, mọi người nghe xong liền - Oa- lên kinh hô, lại có chuyện như vậy, nhao nhao đưa ánh mắt nhìn qua, muốn xem ba lão háo sắc này, sẽ làm ra chuyện táng tận lương tâm gì.
Dương Phong cũng tháo kính râm xuống, nhìn xem ba tên độc thân này sẽ làm ra chuyện gì.
Ba người Đỗ Bang nhìn thấy ánh mắt quái dị của mọi người, thân thể run lên, vội vàng giải thích:
- Tôn đoàn trưởng, Tôn đoàn trưởng, nhỏ giọng một chút, nhỏ giọng một chút, hiểu lầm, hiểu lầm rồi. Đây là hiểu lầm cực lớn. Ý của ta là, chúng ta muốn theo đuổi, chỉ đơn thuần là muốn theo đuổi một vài cô nương trong đoàn của ngươi, hy vọng ngươi có thể cho phép.
- Phù!!
Nghe bọn họ giải thích xong, Tôn Nhị Nương hít sâu một hơi, vỗ vỗ bộ ngực cao ngất, tức giận nói:
- Muốn theo đuổi thì cứ đi, ta chưa bao giờ ngăn cản, về sau đừng nói những lời dễ gây hiểu lầm như vậy nữa.
- Xin lỗi, xin lỗi, chỉ trách chúng ta miệng lỡ lời, miệng lỡ lời. Đa tạ nhị nương, đa tạ nhị nương.
Ba người Diêu Thịnh vội vàng cảm ơn Tôn nhị nương, chờ các nữ đệ tử của Liên Hoa dong binh đoàn từ trong bí cảnh thí luyện đi ra, ba người bọn họ lập tức triển khai theo đuổi mãnh liệt, mau chóng thoát khỏi danh hiệu cẩu độc thân trong miệng Dương chưởng quỹ.
Người khác thấy không còn gì hay để xem, lại tiếp tục trò chuyện chuyện mình cảm thấy hứng thú.
Dương Phong thấy cũng không có chuyện gì hay ho xảy ra, lại đeo kính râm lên.
- Nghĩa phụ, người nói người đó có phải là...
Ngụy Khiếu Đình lo lắng nói.
- Nghĩa phụ cũng không nói chính xác được, vừa hy vọng là, lại hy vọng không phải.