- Được được, trước hết chơi cái máy rút thưởng này, xem thử vận khí hôm nay của ta như thế nào!
Nhưng sau khi hai người rút hai mươi lần cơ hội rút thưởng, cũng không trúng thưởng, điều này sẽ không bởi vì ngươi là Vương gia hay Thế tử mà có thể gia tăng vận khí.
Hai người lại đi tới quầy hàng tự động bên này, nhìn thấy những vật phẩm kia đều là mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.
Tần Càn nhìn đến đây nghĩ thầm:
- Lần trước tới còn không có nhiều như vậy, hiện tại lại nhiều đồ như vậy.
Lần này ta cũng mang đủ kim tệ, có thể tha hồ mua sắm một phen.
Sau một trận mua sắm, gần như chứa đầy túi trữ vật của mình.
- Thế tử, ngươi xem bên này mới thật sự là đồ tốt, người bình thường đều mua không nổi...
Tần Anh và Tần Càn nhìn theo hướng ngón tay của Triệu Tung Minh.
Ma sủng Tam Nhãn Hỏa Hồ: Giá bán 100 vạn kim tệ.
Tụ Linh Trận: Giá 300 vạn kim tệ.
Tứ Tượng Thiên La Pháp: ngàn vạn kim tệ.
Sau khi nhìn thấy những thứ đó, hai người Tần Anh và Tần Càn đã khiếp sợ nói không ra lời, thân thể còn có chút run rẩy, cửa hàng này lại còn có thứ lợi hại như thế.
Nhưng nhìn tiền tài trên người, lần này ra ngoài tuy mang rất nhiều, nhưng còn chưa đủ mua những thứ này.
Thế là, mượn bút mực giấy bút từ chỗ Triệu Tung Minh, viết một phong thư, giao cho Bạch Đầu Sư Thứu, để nó lập tức quay về giao cho Sở Vương. ...
Thiên chủ phủ, sân thi đấu Bá Vương Tây Sở.
Top 50, phân tổ hoàn thành, đại chiến sắp bắt đầu!
Ba người Trần Thị Phi, Ngụy Thư Di, Triệu Nhã Chi vận khí rất tốt khi được phân ở tiểu tổ thứ nhất.
Ngụy Thư Tuấn và Triệu Nhã Phương được phân tiểu tổ thứ ba.
Cuối cùng Triệu Trường Thanh và Ngụy Đình Đình được phân vào tiểu tổ thứ năm.
Tiểu tổ thứ nhất dẫn đầu thi đấu.
Ba người Trần Thị Phi, Ngụy Thư Di, Triệu Nhã Chi lên đài, Trần Thị Phi đứng ở phía trước nhất, Triệu Nhã Chi cùng Ngụy Thư Di đứng ở hai bên trái phải Trần Thị Phi. Ba người tạo thành trận thế tam giác, nghiêm trận đón địch.
Đây là hai ngày trước Ngụy Phách Thiên dạy cho bọn họ, Ngụy Phách Thiên lúc còn trẻ là tinh nhuệ trong quân, cũng học được một ít trận hình đơn giản đối địch.
Chờ mười người toàn bộ lên đài, trọng tài hô một tiếng bắt đầu, trận đấu của tổ thứ nhất chính thức bắt đầu!
- Trần huynh, trận đấu này huynh không cần ra tay, để ta đi thu thập những tên này.
Trên lôi đài một thiếu niên mặc hắc y nói với đồng bạn đứng trước mặt.
Người này tên là Lưu Vi, Võ Sư cửu giai, người phía trước hắn tên là Diệp Lương Thần, Võ Linh nhất giai, bọn họ đều là tuyển thủ đến từ Thiên Văn thành.
Hai danh ngạch tiến vào top 10 này bọn chúng đã nhắm rồi, Lưu Vi nhìn một vòng hô to:
- Bọn ngươi hãy ngoan ngoãn tự mình nhảy xuống lôi đài, tránh khỏi bị đau thịt, hai danh ngạch này, chúng ta muốn rồi, thức thời thì mau cút đi!
- Chỉ bằng một câu nói của ngươi mà cũng muốn chúng ta rời khỏi?
Một gã thanh niên cầm đao phản bác.
- Đúng vậy, gia gia ta đang ở đây, ngươi tới đánh ta đi!
Một tên to con thô kệch đi ra khiêu khích.
Trong số năm người còn lại, có hai tên võ sư bát giai không phục lên tiếng.
Lưu Vi thấy vậy mà lại có kẻ dám phản bác khiêu khích mình, cơn tức giận lập tức bốc lên. Hắn bước ra hai bước, đi tới trước mặt hai kẻ vừa lên tiếng kia, âm trầm nói:
- Vừa rồi chính là hai tên rác rưởi các ngươi dám phản bác lời của bổn đại gia đúng không? Nói, đã chuẩn bị tinh thần nằm trên giường hai tháng chưa?
- Hừ, người khác sợ ngươi nhưng ta không sợ ngươi, thế nào? Chẳng lẽ ngươi còn muốn một mình đối phó với tám người chúng ta sao?
- Đúng vậy, ngươi một mình mà muốn đánh bại tám người chúng ta? Nằm mơ đi.
Vừa rồi hai tên kia lại đi ra nói, bất quá những người khác căn bản cũng không có ý định tiếp lời.
Lưu Vi nhìn hành động của hai tên kia, cười lạnh nói:
- Ha ha, rất tốt, rất tốt, hai ngươi rất tốt. Bất quá, ta thích!
Nói xong liếm liếm môi, trường đao trong tay cũng chậm chậm rút ra.
Hai tên kia nhìn động tác liếm môi của hắn, toàn thân run lên:
- Ngươi... ngươi... ngươi muốn làm gì? Chúng ta là trai thẳng đấy, nơi này là lôi đài, ngươi đừng có làm loạn!
Hai tên kia nhìn thấy Lưu Vi rút trường đao ra, không còn để ý tới ý nghĩ tà ác trong đầu nữa, vội vàng bày trận thế.
Lưu Vi nghe xong lời của bọn chúng, càng tức giận hơn, hét lớn:
- Hai tên rác rưởi các ngươi câm miệng cho ta, đi chết đi!
- Thiên Quân Chi Thế-
Lưu Vi sử dụng một chiêu võ kỹ hắn vừa học được, theo tiếng hét lớn của hắn, một cỗ linh lực cường đại lập tức đánh xuống!
Tên thiếu niên cầm đao trong lúc cực kỳ khiếp sợ vội vàng dùng đao trong tay đỡ đòn. Nhưng trực tiếp như vậy, làm sao có thể đỡ được, trường đao trong tay lập tức vỡ vụn, thân thể càng không chịu được cỗ linh lực này, hai chân bị đánh vào mặt đất.
- Ầm-
Một tiếng vang thật lớn, tên kia ngất xỉu!