Nữ tử nhìn về phía Dương Phong, thấy hắn đang híp mắt, căn bản không thèm nhìn nàng, trong mắt nàng xẹt qua một tia khác thường, nhưng rất nhanh sau đó liền khôi phục lại vẻ bình tĩnh ban đầu.
- Ngươi đừng gọi ta là tiểu thư. Ta tên là Sở Mộng Vân, ngươi gọi ta là Mộng Vân hoặc Tiểu Vân đều được.
Sở Mộng Vân dịu dàng nói.
- Vậy ta gọi ngươi là Sở cô nương. Không biết Sở cô nương có muốn làm thẻ hội viên không? Bí cảnh thí luyện, máy bán hàng tự động... đều chỉ dành cho hội viên.
Trần Lâm giới thiệu sơ qua về công dụng của thẻ hội viên cho Sở Mộng Vân.
- Bí cảnh thí luyện là gì vậy?
Sở Mộng Vân tò mò hỏi.
- Bí cảnh thí luyện, chính là một không gian thí luyện...
Trần Lâm giới thiệu qua về bí cảnh thí luyện, và công dụng của nó.
- Oa! Bí cảnh thí luyện thần kỳ như vậy sao? Ta chưa từng nghe nói qua. Vậy phiền ngươi làm cho ta một cái thẻ hội viên.
Sở Mộng Vân lấy từ trong túi trữ vật ra một linh tệ, đặt lên quầy.
Trần Lâm làm thẻ hội viên cho Sở Mộng Vân, sau đó, đưa cho nàng số thứ tự để vào bí cảnh thí luyện, còn bản thân thì đi đến máy bán nước tự động, mua một lon Coca, vừa uống vừa quan sát Sở Mộng Vân.
Trong lúc này, không ít kẻ háo sắc thỉnh thoảng lại len lén nhìn Sở Mộng Vân.
- Chủ nhân, ta về rồi!
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng Tiểu Bạch.
- Dương chưởng quỹ, chào ngươi! Tiểu Thất đến thăm ngươi đây!
Ngay sau tiếng Tiểu Bạch, lại vang lên một giọng nói quen thuộc khác. Đó chính là Ngân Hoàng Thiên Chuẩn - Chuẩn Tiểu Thất!...
- A, Chuẩn Tiểu Thất, sao hôm nay lại rảnh rỗi đến thăm ta vậy?
Dương Phong nhìn Chuẩn Tiểu Thất, cười nói.
- Lại là ma thú Thiên Cảnh? Con ma thú Thiên Cảnh tên Tiểu Bạch kia là ma sủng của Dương chưởng quỹ, điều này Tần Anh có nhắc đến trong thư. Nhưng con ma thú Thiên Cảnh này là ai? Sao ta chưa từng nghe nói qua?
Tần Minh nhìn Chuẩn Tiểu Thất, nhíu mày.
Triệu Kính Chi đứng bên cạnh thấy vậy liền giải thích lai lịch của Chuẩn Tiểu Thất cho Tần Minh.
- Thiên Chuẩn tiền bối, ngài đến rồi!
Triệu Kính Chi tiến lên chào hỏi Chuẩn Tiểu Thất.
Lúc này, Tần Minh cũng bước tới, chắp tay nói:
- Tại hạ là Tần Minh, Sở Vương của Đại Thiên Tần đế quốc. Hôm nay, được gặp tiền bối, thật là tam sinh hữu hạnh!
Tuy Tần Minh không hề e ngại Chuẩn Tiểu Thất, nhưng dù sao đối phương cũng là ma thú Thiên Cảnh, nên hắn vẫn phải giữ lễ.
- Ha ha... Tại hạ là Ngân Hoàng Thiên Chuẩn của Huyễn Nguyệt Ma Sâm, cũng xin thay mặt Huyễn Nguyệt Ma Sâm chào hỏi Tần gia.
Đối với Chuẩn Tiểu Thất, Đại Thiên Tần đế quốc cũng chẳng là gì. Ngoại trừ Ma Long đảo, Huyễn Nguyệt Ma Sâm chưa từng e ngại bất kỳ thế lực nào.
Nói cho cùng, đây cũng chỉ là những lời khách sáo, xã giao, mà Chuẩn Tiểu Thất lại là bậc thầy trong lĩnh vực này!
- A, ma thú Thiên Cảnh? Lại là ma thú Thiên Cảnh?
Lão An sợ hãi ôm chặt lấy Đát Kỷ.
- Sợ cái gì? Chưởng quỹ thường nói 'Phải bình tĩnh, ổn định là trên hết, ngươi còn kích động cái gì?'
Tôn Nhị Huân thản nhiên nói. Ở bên cạnh Dương Phong lâu như vậy, kiến thức của hắn cũng tăng lên rất nhiều. Nếu như là trước kia, khi nhìn thấy ma thú Thiên Cảnh, Tôn Nhị Huân hắn không tè ra quần đã là dũng cảm lắm rồi!
- Này!!! Không phải chỉ là ma thú Thiên Cảnh thôi sao? Có gì mà phải kinh ngạc như vậy?
- Chính là, một bộ dáng chưa từng được thấy qua việc đời!
Vương bàn tử miệng thì nói vậy, nhưng bàn tay run rẩy đã tố cáo hắn, con vẹt yến phụng kia của hắn đã sớm chui vào trong lớp áo run cầm cập!
Sở Mộng Vân nhìn Tiểu Bạch và Chuẩn Tiểu Thất, rồi lại nhìn Dương Phong, trong mắt nàng xuất hiện một tia quang mang khó hiểu, trong quang mang này mang theo kinh ngạc, hiếu kỳ, còn có một tia lo lắng.
- Vị đại ca này, xin hãy giúp ta làm một tấm thẻ hội viên.
Chuẩn Tiểu Thất lấy ra một cái túi trữ vật đưa cho Trần Lâm.
Trên đường đến đây, Tiểu Bạch cũng đã nói sơ qua tình hình hiện tại của cửa tiệm cho hắn nghe rồi!
- Không thành vấn đề!
Trần Lâm làm xong thẻ hội viên cho Chuẩn Tiểu Thất.
Chuẩn Tiểu Thất cầm thẻ hội viên, hưng phấn đi tới máy bán ma sủng mua đan dược, đây cũng là mục đích chủ yếu khiến hắn đến đây!
- Ha ha ha, các ngươi không chơi nữa sao? Vậy để Bạch gia ta thử vận may một chút.
Tiểu Bạch thấy trước máy rút thưởng không có ai bèn lên tiếng nói.
- Lão phu còn chưa chơi, chờ lão phu chơi trước đã! Tần Minh lập tức xuất hiện trước máy rút thưởng nói.
Vừa rồi hắn đi qua chào hỏi Ngân Hoàng Thiên Chuẩn, cho nên trước máy rút thưởng tạm thời không có ai.
- Các huynh đệ Thiên chủ phủ, hãy xem Sở vương của các ngươi rút được thứ tốt gì cho các ngươi nào, Hàng Long Thập Bát Chưởng, Bạt Kiếm Thuật, ta đến đây, đi nào!
Tần Minh cũng giống như bọn họ, vén tay áo lên, dùng sức vỗ vào nút bắt đầu.
- Ta nói lão gia tử, bước chân lớn quá dễ bị rách quần, trúng một giải may mắn trước rồi hẵng hay!
Tần Anh nhìn phụ thân mình, cười lạnh nói.
- Ha ha, ta nói Anh nhi, ngươi nói đùa gì vậy, nhỏ mọn quá, tầm nhìn của ngươi hạn hẹp quá, chúng ta muốn làm thì phải làm một cú lớn, dựa vào suy nghĩ thì có tác dụng gì. Muốn trúng thưởng thì phải trúng giải lớn, những giải may mắn này chẳng có ý nghĩa gì.