Chương 146: Lại Phun Máu (1)

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 20:12:24

- Ầm!!! Trong tiếng nổ trầm đục, khí lãng cuồn cuộn, Tiêu Viễn trúng phải một quyền này của Hoàng Long, bay ra ngoài. - Rác rưởi!!! Hoàng Long rung rung tay, khinh thường nói! Hai người bị đánh lui lại tiếp tục tấn công, nhưng lần này công kích rất có chương pháp, hai người một trước một sau, một trên một dưới, cùng công về phía Hoàng Long. - Có chút ý tứ. Hoàng Long nhìn thế công của hai người tuy kỳ lạ, nhưng cũng không để trong lòng. Lúc sắp đến gần Hoàng Long, Tiêu Hoa bỗng nhiên xoay lưng, hai chân đạp mạnh xuống đất, từ phía sau lao tới, với tốc độ cực nhanh, hắn xuất hiện trước chân Hoàng Long, vung đại đao chém về phía hai chân Hoàng Long! Người đến đao đến, một đao này nằm ngoài dự liệu của tất cả mọi người, Hoàng Long thầm kinh hãi: - Cái quái gì thế này? Loại đấu pháp quỷ quái gì vậy? Hắn vội vàng điểm mũi chân xuống đất, thân hình bay lên tránh được đòn tấn công bất ngờ này. Nhưng ngay lúc Hoàng Long còn đang ở trên không trung, Tiêu Hoa lập tức vứt bỏ đại đao, hai tay dùng sức vỗ đất, hai chân hướng lên, đầu chúi xuống, cả người xoay tròn bay lên, như con quay lao thẳng về phía Hoàng Long. Hoàng Long chưa từng gặp loại công kích nào như vậy, có chút ngây người, nhưng cũng không ngồi chờ chết, tay phải nắm chặt vận khởi linh lực, hét lớn một tiếng, đánh về phía chân Tiêu Hoa. Ngay lúc này, Tiêu Viễn lặng lẽ không một tiếng động xuất hiện sau lưng Hoàng Long, lúc nắm đấm ngưng tụ linh lực của Hoàng Long sắp đánh trúng Tiêu Hoa, thì trường đao trong tay hắn cũng chém về phía sau lưng Hoàng Long. Lúc này Hoàng Long đang ở trên không trung, không có chỗ mượn lực, chỉ có thể mạnh mẽ thu hồi linh lực trên nắm đấm, dồn toàn bộ linh lực về phía sau lưng, cứng rắn tiếp nhận công kích của Tiêu Viễn. - Mẹ kiếp!!! Hoàng Long thầm chửi một tiếng, hắn chưa từng thấy loại công kích nào quỷ dị như vậy, nhất thời chủ quan, vậy mà bị ép đến mức này! - Bành!!! Đao của Tiêu Viễn chém trúng lưng Hoàng Long phát ra tiếng vang nặng nề. - Bành!!! Công kích của Tiêu Hoa cũng đến, hai chân đá trúng ngực Hoàng Long. - Phốc!!! Hoàng Long phun ra một ngụm máu tươi, trong mắt lóe lên tia hung ác, lúc rơi xuống đất đưa tay lau đi vết máu bên khóe miệng. Tuy rằng công kích của Tiêu Viễn và Tiêu Hoa đã gây ra thương tích rất lớn cho Hoàng Long, nhưng vẫn nằm trong phạm vi chịu đựng của hắn. Rơi xuống đất, Hoàng Long nhìn Tiêu Viễn và Tiêu Hoa bằng ánh mắt âm trầm, lạnh lùng nói: - Tốt lắm, các ngươi rất tốt, vậy mà có thể làm ta bị thương, ha ha, các ngươi chuẩn bị xong chưa? Đến tiếp nhận cơn thịnh nộ của ta đi. - Chờ một chút! Lúc này Tiêu Hoa lên tiếng. Tiêu Hoa và Tiêu Viễn vốn nghĩ rằng chiêu này bất ngờ sẽ khiến Hoàng Long bị thương nặng, không ngờ lại không đạt được kết quả như mong muốn. Hai người có chút thất vọng, nhưng cũng đã chuẩn bị kỹ càng cho bước tiếp theo. - Ồ? Các ngươi còn muốn nói gì nữa? Hoàng Long lúc này đã tức giận đến mức không thể kiềm chế được nữa, hai tên rác rưởi này, vậy mà lại dám làm hắn bị thương, thật sự không thể tha thứ! - Huynh đệ chúng ta đã được lĩnh giáo thực lực của ngươi, quả thật rất lợi hại, cho nên, chúng ta nhận thua, cáo từ!!! Nói xong, Tiêu Hoa và Tiêu Viễn nhanh chóng chạy về phía mép lôi đài, không nói hai lời nhảy xuống. Đánh xong liền chạy, thật kích thích! - Phốc!!! Hoàng Long lại phun ra một ngụm máu, hai mắt tối sầm, suýt chút nữa thì ngất đi. Mẹ kiếp! Đánh ta xong rồi bỏ chạy, thật vô sỉ đến cực điểm!!! - A!! A!! A!! Lũ khốn kiếp, lên đây cho ta, các ngươi lên đây, đánh ta xong rồi bỏ chạy? A! A a! Hoàng Long lúc này vẻ mặt vô cùng dữ tợn, đứng trên lôi đài bất lực gào thét. Cuối cùng, hắn nhìn về phía sáu người còn lại đang xem náo nhiệt bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống. - Mẹ kiếp, tên kia nhìn cái gì thế? Cũng không phải chúng ta đánh hắn, hắn có ý gì? Ăn dưa số một lên tiếng. Ăn dưa số hai: - Ta biết đâu, nhưng mà vẻ mặt của hắn có chút đáng sợ! Ăn dưa số ba: - Ha ha, nhưng mà xem đã thật, xem hắn về sau còn dám dùng lỗ mũi nhìn người khác không. Ăn dưa số bốn: - Các ngươi chờ xem, ta đi dạy dỗ hắn! - Ngươi muốn làm gì? Bây giờ hắn đang muốn tìm người trút giận, ngươi đi qua chắc chắn sẽ bị đánh cho sống dở chết dở. Ăn dưa số một ngăn cản. - Hắc hắc, các ngươi cứ chờ xem! Ăn dưa số bốn kiên quyết đi về phía Hoàng Long. ... Lưu Bằng - người ăn dưa số một đến từ thành Thiên Lạc, đã không vui với Hoàng Long từ lúc thi đấu vòng bảng. Thấy người mạnh hơn mình thì xu nịnh, gặp người yếu hơn thì tỏ vẻ khinh thường, thỉnh thoảng lại buông lời lăng mạ, sử dụng những từ như rác rưởi, vô dụng. Lưu Bằng đến trước mặt Hoàng Long, mỉm cười nói: - Hoàng đại ca, quả là lợi hại, suất này nhường cho ngươi Lưu Bằng ta tâm phục khẩu phục, ai không phục ta sẽ giúp ngươi đánh hắn. Nghe Lưu Bằng nói vậy, người ăn dưa số hai, ba, bốn ngẩn ngơ, Lưu Bằng nói vậy là có ý gì?