Chương 147: Lại Phun Máu (2)

Hệ Thống Cửa Hàng Ở Dị Giới

341 Nhân 10-09-2024 20:12:33

Hoàng Long lạnh lùng nhìn hắn, không trả lời, nhưng ánh mắt có chút dịu đi. Tuy nhiên, những lời tiếp theo khiến hắn suýt nữa phun ra một ngụm máu già. - Nhưng mà Hoàng đại ca, cái bộ dạng hèn mọn này của ngươi thực sự khiến người ta phát ớn, đợi khi ngươi vào top mười thì cái vẻ đáng ghét của ngươi cũng không ảnh hưởng đến chúng ta nữa. - Thế mà Lưu Bằng vẫn dám chọc tức Hoàng Long, thật ngưỡng mộ Lưu Bằng với sự dũng cảm nói ra sự thật. Những người trên võ đài đều rất khâm phục Lưu Bằng. Trên khán đài, Ngụy Bá Thiên cười rộ lên, người Thiên Định thành cũng suýt nữa phun ra một ngụm máu. Tuy nhiên, chuyện xảy ra dưới đây thực sự khiến Hoàng Long phun ra một ngụm máu. - Thật ra, đối với một kẻ vừa xấu vừa hèn như ngươi, ngắm kỹ đã là một sự tàn ác, đệ đệ đây thực sự không nỡ nhìn trực tiếp. Lưu Bằng tay trái đấm ngực, làm ra vẻ rất đau lòng. Lúc này, người ăn dưa số một, hai, ba cũng lại gần thêm dầu vào lửa nói: - Haizzz- Mặt một số người, xấu như một vụ án oan, mà vẫn luôn nghĩ mình giỏi ghê gớm. - Hoàng Long huynh đệ, không cần đau lòng, không cần buồn, làm hình mẫu thất bại, ngươi đã rất thành công rồi, ngươi để cái xấu xa, vô liêm sỉ của ngươi phát huy triệt để. - Đúng đúng, Hoàng Long huynh đệ, dù ta thực không có mắt, không coi ngươi như người, suýt nữa đi mua một cái dây chuyền để đeo vào cổ ngươi. - Hoàng đại ca, đừng mở miệng, nhìn cái mặt ngươi này trắng bệch, ánh mắt thẫn thờ, hai mắt lờ đờ, miệng đầy máu mà còn dám mở miệng sao? - Ha ha, không được rồi, ta không nhịn được nữa, ha ha ha ha, buồn cười quá! Từ phía sau vang lên tiếng cười của Triệu Nhã Phương! - Ha ha ha ha ha, Nhã Phương, nhịn không được thì khỏi nhịn, cứ cười đi, ha ha! Người xem dưới võ đài cười đến nghẹt thở, bốn người này còn giỏi hơn cả Tiêu Hoa và Tiêu Viễn. Hai người kia bất ngờ đánh Hoàng Long, còn bốn người này thì ngay trước mặt mắng thẳng tên. - Phụt!!! Hoàng Long không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu, hai tay dang ra thành hình móng vuốt hướng lên trời, ngửa đầu hét lớn. - A!!!!!! Bốn người thấy vậy, cảm thấy đến lúc rồi, nên rút lui, nếu không thì lát nữa không dễ thu dọn, bốn người nhìn nhau một cái, vội vã chạy về phía rìa võ đài! Khi Hoàng Long phản ứng lại, bốn người họ đã đứng bên rìa võ đài rồi. - Lão... Tử... muốn... giết... các... người! Hoàng Long nhấn từng chữ, ánh mắt lóe lên tia sáng như dã thú. - Mẹ kiếp, ý tưởng ban đầu của lão tử không sai, nên mua một sợi dây xích mà buộc ngươi lại, để tránh ngươi ra cắn người. - Đồ ngu, chúng ta không chơi với ngươi nữa, nói thêm câu nào nữa cũng hạ thấp phẩm cách, tạm biệt! - Hoàng đại ca, tiểu đệ cho ngươi một lời khuyên, sau này hãy bỏ đao mà học kiếm, như vậy mới phù hợp với bản chất hèn hạ của ngươi! - Hoàng huynh đệ, đừng nản chí, đừng thay đổi chính mình, hãy tiếp tục, chỉ có vậy mới có thể đứng vững trong giới hèn hạ. Lưu Bằng nhìn Hoàng Long có dấu hiệu sắp phun máu, cuối cùng nói: - Giờ mấy huynh đệ ta cứ thế đã, nói nhiều cũng vô ích, nói cho chó nghe, nó còn biết là ta đang chửi nó, nói cho ngươi nghe, ngươi lại nghĩ ta đang khen ngươi, các ngươi bảo có đúng không? - Đúng đúng, Lưu huynh nói đúng, rút lui thôi! - Đi... chết... đi... - Lúc này, Hoàng Long khí huyết đảo lộn trong ngực, suýt chút nữa lại phun ra, hắn cần giải tỏa, nếu không hắn cảm thấy mình không chết vì phun máu cũng sẽ bị nghẹn mà chết. Nhìn thấy bốn người đã đến mép võ đài, hắn cũng hết tốc lực lao về phía đó, định giết chết nhóm bốn người Lưu Bằng, tiếc là khi hắn lao tới thì đám Lưu Bằng đã nhảy khỏi võ đài! Khi Hoàng Long đến mép võ đài, bốn người Lưu Bằng đang chống nạnh mỉm cười nhìn hắn, sau đó giơ ngón giữa về phía Hoàng Long. Lúc này Lưu Bằng vỗ tay theo nhịp, hát theo nhịp: - Ô- ô- ô- ô- ô- ô- Ba người còn lại giơ ngón giữa về phía Hoàng Long, rồi Lưu Bằng hô lớn theo nhịp: - Ngươi đúng là một thằng ngu! - Hahaha, cười chết đi được, cười đến đau cả bụng! - Thật quái quỷ quá hài hước, bốn người này thật đúng là tài năng! Trên võ đài, dưới võ đài, trên khán đài, mọi người cười vang thành một khối. Có người ôm bụng cười, có người cười đến chảy nước mắt, thậm chí có người úp mặt xuống đất, đập tay xuống mà cười. - Cái đầu này sao lại lọt vào top 50, người của Thiên Định Thành các ngươi đều loại này sao? Nhưng lão phu nhìn các ngươi cũng vậy thôi, thật quá hợp, đều cùng loại, hahaha... - Ngụy Bá Thiên nhìn những người đi cùng Thiên Định Thành cười lớn không kiêng dè, chế nhạo. - Ngươi... - Người đi cùng Thiên Định Thành gần như nghiến răng vỡ, trách lão già họ Ngụy ác miệng, cũng trách Hoàng Long không ra gì, làm mất mặt người Thiên Định Thành. - Phụt!!! Hoàng Long lại phun ra một ngụm máu, sắc mặt càng tái nhợt hơn. - Ta đến, thằng ngu này có chết vì phun máu không nhỉ! Người xem số một nói. Người xem số hai nhếch mép: - Không sao đâu, phun mãi rồi quen thôi.