Chương 14: Hôm nay chính là ngày chết của các ngươi
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Đả Thảo Kinh Miêu15-06-2025 23:24:49
Lâm Tri Ngư vứt hai cây xuống đất, thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này, Yến Cẩn đáp xuống bên cạnh nàng, sắc mặt chàng có phần kỳ lạ, hiển nhiên là nhớ tới câu "tâm có dư mà lực không đủ" mà nàng vừa nói không lâu trước đó.
"Tiểu sư phụ thật là khí thế phi phàm."
Lâm Tri Ngư không biết nên giải thích thế nào, đành gượng gạo nặn ra một nụ cười: "Thân pháp của Khương thí chủ cũng rất linh hoạt."
"..."
Tên áo đen cầm đầu bên đối diện tức giận đến cực điểm, hai người kia hoàn toàn không nể mặt hắn, vào lúc này mà vẫn còn khách sáo xã giao, lại khiến bản thân bọn họ giống như những tên hề nhảy nhót.
Hắn ra hiệu cho thuộc hạ, sau đó lại một lần nữa giơ kiếm vây lấy hai người.
Nguy hiểm nguy hiểm nguy hiểm.
Lâm Tri Ngư vung tay, đang định cúi xuống nhặt món vũ khí khổng lồ dưới chân thì bất ngờ xuất hiện một tốp áo đen thứ ba, số lượng nhiều gấp đôi hai tốp trước cộng lại.
Cái này chẳng khác gì trò Plants vs. Zombies, hết đợt này đến đợt khác, không bao giờ dừng lại.
(Plants vs. Zombies: tên gốc tiếng Anh của trò "Hoa quả nổi giận")
Sắc mặt Yến Cẩn cũng trở nên nghiêm trọng, hiển nhiên chàng cũng đã nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình.
"Hôm nay chính là ngày chết của các ngươi!" Có kẻ trong tốp đầu tiên hạ giọng đe dọa.
Vừa dứt lời, hắn đã ngã xuống trước mũi kiếm của tên cầm đầu tốp thứ ba.
Ra tay tàn nhẫn, lời ít mà chí mạng, một chiêu đoạt mệnh.
Hiện trường lập tức hỗn loạn.
Lâm Tri Ngư sững sờ, tròn mắt kinh ngạc.
Tư duy theo quán tính quả nhiên là thứ không đáng tin. Tuy rằng đám người kia đều mặc chung một kiểu đồng phục chẳng biết mua từ cái chợ đầu mối nào, nhưng tốp áo đen này, à không, tốp "xác sống" mới này, lại hoá ra đến để giúp Yến Cẩn.
Bọn họ phối hợp rất rõ ràng: một nhóm nhỏ vây quanh bảo vệ ba người bọn họ, nhóm còn lại thì dựa vào ưu thế tuyệt đối về số lượng để nhanh chóng tiêu diệt sạch đám người đang kiệt sức kia.
Sau đó phẩy tay áo rời đi, không để lại một vết tích, suốt quá trình không ai nói một lời, cả nhóm đen ngòm tan biến như chưa từng xuất hiện, cứ như là NPC cố ý đến đây để cứu mạng họ.
Cảm giác thật lạnh lùng cao ngạo.
Lâm Tri Ngư thở phào một hơi, lúc này mới nhìn thấy đám người áo đen nằm ngổn ngang trên mặt đất, sống chết không rõ. Dưới làn mưa xối xả, máu chảy xuống tụ thành từng vũng trong những chỗ trũng, dần dần thấm vào đất, ẩn trong đám cỏ.