Chương 30: Tên phản diện này... tính khí cũng tốt ghê
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Đả Thảo Kinh Miêu15-06-2025 23:24:48
Đang xúc động đến mức suýt rơi nước mắt, đột nhiên trong không khí vang lên một tiếng "xoẹt", tay áo bị kéo đứt một đoạn.
Cằm Chu Quảng suýt rơi xuống đất. Đó không phải là tay áo bình thường đâu! Bộ y phục đó gọi là Huyền Long y, là đồ đặt riêng của Tiêu Dao Sơn Trang.
Tiêu Dao Sơn Trang nổi danh vì chế tạo huyền binh lợi khí, nhưng không chỉ thế, chỉ cần trả đủ tiền thì cái gì họ cũng làm được. Bộ Huyền Long y này chịu được chém, không bị kiếm đâm thủng, thậm chí cũng không cháy trong lửa.
Vậy mà giờ, dù nói thế nào, nó vẫn bị xé rách.
Tiểu ni cô này là cao thủ tuyệt thế sao?
Chu Quảng quyết định phải lập tức truy tra gấp, điều tra tiểu ni cô này ngay trong đêm!
May mà chỉ là một đoạn viền tay áo bị xé rách, sổ sách giấu sâu bên trong nên tạm thời chưa lộ ra.
Yến Cẩn khẽ thở dài đầy chân thành, chàng cũng không quá kinh ngạc, chỉ có chút bất đắc dĩ. Dù sao thì chàng đã sớm được chứng kiến cảnh tiểu ni cô này nhổ cả cây đại thụ bằng tay không rồi vung lên nhẹ như không.
Dù là vải tốt đến đâu cũng không chịu nổi sức lực như vậy.
Lâm Tri Ngư: "..."
Tên phản diện này... tính khí cũng tốt ghê.
Nàng xấu hổ đến mức muốn khoét ngón chân xuống đất, ngẩng đầu ngắm trời, ánh mắt vô tình quét qua phát hiện Chu Quảng đang bấu víu trên tường nom cực kỳ linh hoạt.
Đặc điểm nhận dạng của Chu Quảng thật sự quá rõ ràng, hắn chẳng hề che giấu gì. Nốt ruồi trên mặt, vết sẹo ở trán, đều rõ ràng mồn một. Kẻ được mệnh danh là tay chân đắc lực đứng đầu của phản diện trong nguyên tác, lúc này tư thế vô cùng kỳ lạ, hai mắt sáng rực, mặt đỏ bừng, hai tay bám trên tường, cổ rướn dài hết cỡ.
Nàng vội cúi đầu, nhắm mắt giả vờ như chưa thấy gì cả.
Hai người này quả nhiên là đang âm thầm mưu tính chuyện gì đó.
Sợ bị diệt khẩu.
Lâm Tri Ngư sợ hãi lùi lại hai bước, lui đến khoảng cách an toàn rồi mới run giọng mở miệng: "Tiên sinh, vừa rồi tên kia thật vô lễ, hắn... hắn muốn mạo phạm bần ni, bần ni suýt nữa chạy đến gãy cả chân..." Nói xong nàng mở to mắt, sợ hãi nhìn chằm chằm Tống Dụ.
Chu Quảng đang bám trên tường mà nghe vậy suýt nữa rớt xuống: "..."
Nói thật thì vừa nãy hắn nhảy lên tường không chỉ vì có người đến, mà còn do tiểu ni cô kia xông tới với vẻ mặt đầy tà ý.
Thì ra... nàng là sắp bị sàm sỡ?
Thật là kinh hãi.