Chương 26: Thật đúng là nơi thích hợp để âm mưu đại sự
Tiểu Ni Cô Thả Thính Ta Nhưng Không Chịu Hoàn Tục
Đả Thảo Kinh Miêu15-06-2025 23:24:48
Tống Dụ phía sau tất nhiên không bỏ qua cơ hội tốt như vậy, cũng chen qua đám người đuổi theo.
Thế nhưng, Lâm Tri Ngư mới chạy được mấy bước, vô tình ngoái đầu lại thì thấy Tống Dụ phía sau thở hồng hộc, có vẻ như hơi đuổi không kịp.
"..." Thể lực còn kém hơn cả nàng, Lâm Tri Ngư cảm thấy bối rối.
Sợ hắn bỏ cuộc, Lâm Tri Ngư cố tình chạy chậm lại, thỉnh thoảng còn quay đầu ném cho hắn vài ánh mắt đầy ẩn ý.
Tống Dụ vốn đang bước đi nặng nề, nhưng sau khi nhận được ánh mắt liền như được tiếp thêm động lực, lại tiếp tục đuổi theo.
Nhưng dù sao cũng là buổi chiều tháng bảy, mặt trời chói chang.
Lúc nãy đi bộ thì không thấy nóng lắm, nhưng sau khi chạy vài đoạn, Lâm Tri Ngư cảm thấy mình sắp bị nắng thiêu cháy rồi.
Thế nên sau đó Lâm Tri Ngư vừa chạy vừa quan sát xung quanh, cố tình chọn đường râm mát để chạy, chỉ cần giữ đúng hướng chính là được.
Quả nhiên mát mẻ hơn hẳn, hai người như đang chạy slow-motion trong gió, trước sau lảo đảo, uốn éo mà tự do phiêu dạt.
"Vương gia!"
Chu Quảng hai tay dâng thư tín lên, thần sắc hơi kích động, cẩn thận quan sát xung quanh. Đây là một con hẻm tối kín đáo, bốn bề vắng lặng.
Thật đúng là nơi thích hợp để âm mưu đại sự.
"Hôm qua, thân thể ngài có bị thương gì không?"
Ông nghe nói hôm qua Vương gia gặp thích khách, trong lòng lo lắng vô cùng, nếu không phải điều kiện hạn chế thì ông đã sớm tìm Thái y đến kiểm tra toàn thân cho Vương gia nhà ông rồi.
Hôm nay tình cờ gặp trên đường, nhưng đường phố đông đúc nhiều tai mắt nên hai người liền phi thân lên mái nhà, tìm tới lui, cuối cùng tìm được con hẻm tối này.
"Không sao." Yến Cẩn khẽ lắc đầu, sau đó nhận lấy tập thư từ tay ông.
Chàng lướt mắt xem sơ qua vài tờ rồi nhét vào tay áo, nhìn Chu Quảng ôn hòa nói: "Chu thúc vất vả rồi, vài ngày nữa chúng ta có thể khởi hành về kinh."
"Vâng!"
Chu Quảng có hơi kích động, ông vốn đã mong được về kinh thành từ lâu. Nghĩ tới những ngày qua, ông chỉ cảm thấy một màn đen tối bao phủ.
Ông và Vương gia âm thầm đến huyện Lê điều tra chứng cứ Ngô thượng thư cấu kết với Nam Nhung. Ngô thượng thư là người vô cùng cẩn trọng, chưa từng đích thân liên lạc với người của Nam Nhung. May mà bọn họ phát hiện ông ta dường như thường xuyên liên hệ với tri huyện nơi này, Vương Chi Đống.
Hai ngày nay, ông đã lật tung thư phòng của Vương Chi Đống lên. Ban đầu, ông hoàn toàn bỏ qua cái giá sách trưng bày ngay giữa phòng, dù sao thì làm gì có ai ngu đến mức giấu đồ ở chỗ rõ ràng như vậy. Ông một lòng một dạ chỉ chăm chăm tìm cơ quan mật thất.