"Điều tra được gì chưa?"
Vương Thanh cung kính đáp:
"Trong đó có một nhóm hẳn là người từ kinh thành phái tới, Thất hoàng tử bị thương có lẽ là do người của Ngũ hoàng tử ra tay."
Bọn họ tuân mệnh thánh chỉ đến đây điều tra huyện lệnh Lê huyện là Vương Chi Đống, có lẽ bên kia phát hiện điều gì đó bất thường mới phái người ám sát vương gia. Nhưng khi đến nơi thì thấy chỗ Vương Chi Đống vẫn yên bình, không có gì khác lạ, sau khi điều tra kỹ hơn mới phát hiện có thể là người từ kinh thành phái đến.
Còn sâu hơn thì không tra ra được gì nữa.
Về phần Thất hoàng tử, mấy năm gần đây thân thể thánh thượng suy yếu, tranh đấu giữa các hoàng tử ngày càng gay gắt, minh tranh ám đấu là chuyện thường tình. Ngoại tổ phụ của Thất hoàng tử là Lý đại nhân, từng là thầy dạy của thánh thượng khi còn là Thái tử, tiếng tăm thanh liêm, rất được thánh thượng tín nhiệm. Vì vậy Thất hoàng tử cũng có vài phe ủng hộ trong triều, bị người gièm pha nhắm đến cũng là điều không tránh khỏi.
"Còn nhóm cuối cùng thì sao?"
Vương Thanh quỳ rạp xuống đất, cúi đầu xin tội:
"Thuộc hạ bất tài, bọn chúng chuẩn bị kỹ càng, hành tung cũng che giấu rất tốt, vẫn chưa điều tra ra..."
Chỉ nghĩ lại thôi cũng toát mồ hôi lạnh, may mà hôm nay Vương gia cảnh giác, cảm thấy có điều bất thường nên đi đường vòng lên Nam Vân Sơn, lại không rõ vì lý do gì mà ở lại rất lâu, vô tình khiến đám thích khách tìm kiếm mãi không thấy. Nếu đến sớm thêm chút nữa thì...
Xem ra nhóm người không rõ thân phận đã cứu vương gia cuối cùng chắc chắn cũng không đuổi kịp được.
Hậu quả thật khó lường.
Yến Cẩn nghe nói chưa điều tra rõ ngọn ngành thì chỉ khẽ cười một tiếng đầy ẩn ý.
Khi Vương Thanh vừa định lui ra thì nghe thấy giọng chàng: "Phái người đi điều tra vị ni cô kia."
"Vâng."
Ngày hôm sau, tại đại điện Thanh Nguyệt Am.
Sau một ngày vận động quá sức cộng thêm hậu di chứng của việc ngủ sai tư thế tối qua, lúc vừa tỉnh dậy, cảm giác đau nhức càng thêm rõ rệt.
Lâm Tri Ngư khom lưng, cúi đầu, quỳ trên bồ đoàn, dáng vẻ ủ rũ, cảm thấy thấm thía vô cùng.
Hôm qua theo Yến Cẩn vòng vo khắp nơi thật sự là quá nhiều, nào là chạy bộ, nào là vượt địa hình, nào là chạy trốn, tình trạng hiện giờ của nàng là đùi thì nhức, bắp chân thì tê, cánh tay thì đau, cổ thì cứng, cả người đều không ổn.
Từ Tâm sư thái nhìn Lâm Tri Ngư đầu gần như chui xuống nền gạch, trông chẳng khác nào một con tôm khô, liền cau mày.