Hệ Thống Đầu Bếp Thần Thánh, Nhưng Làm Thêm Ở Căng – Tin
Hồ Bất Phó13-07-2025 16:16:11
Khi đưa ra quyết định, chị Vương trước nay vẫn luôn dứt khoát!
Chị ấy lập tức ra lệnh:
"Tiểu Đặng, cô đi lấy thêm một viên thịt viên nữa! Nếu Hiệu trưởng Tiêu không đồng ý, thì nói với cô ấy về sức ảnh hưởng của trường tiểu học các cô đến khu vực xung quanh đi!"
"Chị Lý, chị cũng đi lấy thêm một viên! Nếu không được, thì nhắc cô ấy nhớ trường mầm non của chị có bao nhiêu học sinh nhé!"
"Lão Triệu, anh cũng đi! Nếu cô ấy không đồng ý, thì nói với cô ấy về quan hệ của anh trong sở giáo dục đi!"
Cuối cùng, chị Vương kiêu hãnh đứng dậy.
Còn chị ấy thì sao? Chị ấy vất vả chèo chống hội phụ huynh bao nhiêu năm, chẳng lẽ không thể lấy thêm một viên thịt viên à?
Nhưng thực tế chứng minh: Không thể.
Hiệu trưởng Tiêu dở khóc dở cười:
"Tôi đã nói trước rồi nhé, không có dư đâu! Các cô nhìn lũ trẻ ăn mà xem, hôm nay tôi còn nhường cả phần của mình cho mọi người rồi đấy!"
Chỉ cần ngửi mùi thôi cũng biết, viên thịt viên lần này chắc chắn là hàng cực phẩm.
Sau một hồi vận dụng mọi mưu kế, nhóm chị Vương cũng kiếm được thêm đúng một viên. Hết rồi, không còn nữa, nhưng vẫn có thể chan cơm bằng nước sốt.
Chị ấy đấu tranh tư tưởng rất lâu, rồi khó khăn từ chối đề nghị không mấy thanh lịch này.
Từ sau khi tốt nghiệp đại học, đổi tên từ Vương Chiêu Đệ sang Vương Thanh An, chị ấy chưa từng làm chuyện gì tổn hại đến hình tượng của mình. ... Mặc dù nước sốt kia thật sự, thật sự rất hấp dẫn.
Chị ấy tỉ mỉ hỏi về buổi tham quan vài ngày tới:
"Hôm đó có được dẫn người đến không? Có món thịt viên sốt Tàu không?"
"Được dẫn người đến!" Hiệu trưởng Tiêu vốn dĩ muốn quảng bá cho trường, nên chẳng ngại gì chuyện đông người cả."Hôm đó sẽ có thịt viên sốt Tàu, nhưng có thể sẽ giới hạn số lượng."
Giới hạn số lượng!
Những người xung quanh lập tức bắt được từ khóa quan trọng, nhanh chóng truy hỏi:
"Giới hạn theo đầu người à? Mỗi người được mấy viên? Người lớn với trẻ con có khác nhau không?"
Hiệu trưởng Tiêu thực ra cũng chỉ mới có kế hoạch sơ bộ, bị hỏi kỹ vậy thì hơi căng thẳng.
"Cái này để sau rồi tính! Nhưng chắc chắn sẽ có thịt viên sốt Tàu!" Cô ấy vẫn nhấn mạnh thêm một câu."Có điều, hy vọng mọi người đừng xem đây là ưu điểm của trường mình. Đầu bếp này chỉ tạm thời đến giúp đỡ thôi, không làm ở đây lâu dài đâu!"
Cả nhóm gật đầu, thế này mới hợp lý chứ!
Một trường mẫu giáo bình dân mà lại có món ăn đẳng cấp này thì hơi quá rồi. Nhưng nếu chỉ là đầu bếp đến giúp tạm thời thì nghe cũng hợp lý.
Chị Vương không khỏi suy nghĩ: Sau khi giúp xong thì sao? Nếu vị đầu bếp này có thời gian giúp trường mầm non, thì chẳng phải hội quán của chị ấy cũng có thể mời cô sao?
Nhưng chuyện quan trọng nhất bây giờ vẫn là buổi tham quan sắp tới!
"Hiệu trưởng Tiêu, vậy chốt nhé! Hôm đó tôi sẽ dẫn bạn bè và người thân đến tham quan. Ai cũng rất quan tâm đến phương pháp giáo dục của Trường Mẫu Giáo Khởi Minh!"
"Đúng đúng, tôi cũng sẽ dẫn người tới, đừng có từ chối đấy nhé!"
"Tôi cũng vậy! Tôi có cô em gái... cực kỳ thích thịt vi... à không, cực kỳ quan tâm đến việc chọn trường mầm non cho con!"
Hiệu trưởng Tiêu cười không khép nổi miệng.
Mặc dù biết rõ mọi người đến vì món ăn, nhưng kiểu gì cũng sẽ có người vì ấn tượng tốt mà chọn trường thôi!
Cô ấy lén nói với Trần Nhiễm:
"Nhiễm Nhiễm, hôm đó em sẽ vất vả rồi, phải làm nhiều thịt viên một chút. Nhưng yên tâm, chị sẽ trả thêm tiền công cho em!"
Cô ấy nghĩ một chút, rồi quyết định:
"Cứ tính công theo kiểu đầu bếp nấu tiệc cưới đi! Làm rầm rộ lên một chút cho buổi tham quan thêm náo nhiệt!"
Trần Nhiễm gật đầu:
"Không sao đâu Hiệu trưởng Tiêu, dù sao cũng chỉ là một ngày thôi mà."
Cô không có yêu cầu gì đặc biệt với buổi tham quan, nhưng thời gian làm việc ở trường mầm non này rất vui vẻ, giúp một tay trước khi rời đi cũng đáng mà!
"Em cũng rất thích nơi này, mong là có thể giúp chị tuyển thêm vài học sinh nữa!"
Hơn nữa, được nấu ăn trong suốt nhiệm vụ lần này làm cô cảm thấy rất hạnh phúc. Những món ăn cấp S như thịt viên sốt Tàu, mỗi lần nấu lại đều là một lần tận hưởng.
Nhưng cô đã hiểu về cấp độ món ăn rồi, còn hiệu ứng đặc biệt thì sao?
Trần Nhiễm mở hệ thống lên, thử chạm vào hiệu ứng hương vị màu xám, không ngờ lại bật ra một nhiệm vụ!
"Hệ thống, sao không nhắc tôi chứ?!"
Cô sửng sốt, nếu không tự mình thử, chẳng lẽ bỏ lỡ cơ hội mở khóa hiệu ứng đặc biệt của món này luôn à?
Hệ thống lần này không còn làm cao, nhưng câu trả lời lại khiến cô cảm thấy thà làm cao còn hơn.
【Không ngừng khám phá là điều kiện tiên quyết để một đầu bếp tiến bộ. 】
Được rồi, cậu nói có lý.
Trần Nhiễm lầm bầm trong bụng, rồi mở nhiệm vụ ra xem.
【Hương vị là dấu ấn của một đầu bếp. Một món ăn không chỉ cần nỗ lực của đầu bếp mà còn phải có sự cảm nhận của thực khách. 】
【Mỗi hương vị khác nhau sẽ mang đến hiệu quả khác nhau cho người ăn】
【Nhiệm vụ phụ: Mở khóa hiệu ứng hương vị độc quyền cho thịt viên sốt Tàu. Yêu cầu: Số lượt ăn thịt viên sốt Tàu đạt 1000 lần. 】
Một nghìn lượt ăn?!
Vốn dĩ còn không quan tâm lắm đến buổi tham quan, nhưng giờ Trần Nhiễm bỗng thấy tràn đầy động lực!
Hiệu trưởng Tiêu vừa định quay đi thì bỗng cảm giác cánh tay bị ai đó níu lại.
—Trần Nhiễm, đôi mắt tròn long lanh, bám chặt lấy cánh tay cô.
"Hiệu trưởng! Em thật sự rất muốn đóng góp chút sức cho trường mẫu giáo!"
"Lần này nhất định phải tổ chức buổi tham quan thật hoành tráng nha!"