Hệ Thống Đầu Bếp Thần Thánh, Nhưng Làm Thêm Ở Căng – Tin
Hồ Bất Phó13-07-2025 16:16:10
Thứ hai tới rất nhanh.
Anh chàng Chủ Quán Ăn Online bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Tư liệu về nhà hàng Trần Ký anh ta đã quay xong và cắt dựng gần hoàn tất. Trong quá trình viết lại lời bình và thuyết minh, anh ta còn lặn lội đi ăn thêm một lần nữa cho chắc.
"Ê, ông nghĩ xem, mình chờ đợi thế này có phí công không? Cái món thịt viên trong trường mẫu giáo đó liệu có thần thánh như đồn không? Về độ "ngon - bổ - rẻ" thì tôi tin rồi đấy, nhưng bên Trần Ký kia, đầu bếp lại là em trai ruột của Trần Bá Đoan đó?"
Anh quay phim cũng chán muốn chết, đang nâng niu lau ống kính cho đỡ buồn.
"Thôi kệ, ngon dở không quan trọng, có đề tài là được. So với mấy nhà hàng sang chảnh, dân mạng chắc chắn thích kiểu "ẩn long ngọa hổ trong trường mẫu giáo" hơn."
Cũng đúng thật.
Chủ Quán Ăn Online gật gù. Chỉ cần món thịt viên đó ngon hơn nhà hàng Trần Ký một xíu xiu thôi, là anh ta có thể chém tung trời!
"Được rồi, đi nào! Tới đó nhớ quay thật chỉn chu. Món thịt viên mà ngon được một nửa như chị Vương nói, thì video này bảo đảm viral một cú to đùng!"
Một vị "đại sư quét sân" ẩn thân trong bếp ăn trường mẫu giáo — cái đề tài này, ai mà không hóng chứ? Dù anh ta giờ vẫn là lính mới, chỉ cần một cú hit này là lên luôn!
"Nhớ chụp lại mấy bình luận trước đây nữa, để lát nữa chèn vào video."
Hai người xách đồ nghề xuống lầu, chị Vương đã chờ sẵn dưới xe.
Hôm nay chị không mang theo tài xế, tự mình lái xe, vừa thấy bọn họ đã vẫy tay gọi:
"Lên xe đi, bên trường mẫu giáo báo đúng 12 giờ là ăn cơm đấy!"
Chàng đầu bếp review vừa leo lên, thì thấy ghế phụ đã có một cô gái nhỏ nhắn, da rám nắng mật ong, có chút khí chất học thuật.
"Chào bạn, tôi làm nội dung khám phá quán ăn, tên là Chủ Quán Ăn Online, hôm nay cũng đi cùng hả?
Khâu Hiền cười tươi bắt chuyện, hai người nhanh chóng kết bạn WeChat:
"Tôi đang thực tập tại tạp chí Danh Trù Lục, từng xem video của anh rồi đó!"
Chủ Quán Ăn Online vốn lâu rồi không còn để tâm đến mấy tạp chí giấy, nên chẳng hề biết "Danh Trù Lục" thực ra là chuyên mục trực thuộc tạp chí Danh Trù Lục.
Anh ta chỉ khách sáo đôi câu:
"Hân hạnh hân hạnh! Lát nữa chúng tôi quay hình chắc hơi bận, có gì không trò chuyện được nhiều thì cô thông cảm nhé!"
Hai người lịch sự xã giao, còn chị Vương thì chẳng nói một lời.
Chị ấy là người đã được ăn món thịt viên đó rồi!
Chỉ cần ai từng nếm qua, thì giờ phút này chắc chắn chẳng rảnh mà ngồi "lễ phép" đâu.
Cái hương vị đọng lại trong vòm miệng hôm đó, mấy ngày nay khiến chị thèm đến phát điên.
Thậm chí còn... sút hẳn nửa ký!
Trên đường đi, chị Vương lái xe rất mượt, mà cũng rất nhanh. Khi xe đến trước cổng trường mẫu giáo, còn sớm hơn giờ hẹn tận năm phút.
Hiệu trưởng Tiêu đích thân ra đón khách.
"Chị Vương, vị này là... ? Mới tí tuổi mà đã làm phóng viên rồi hả? Cô bé giỏi ghê nha!"
Cô ấy quay sang định bắt tay anh chàng Chủ Quán Ăn Online, trong lòng hơi lấn cấn, quay sang hỏi:
"Trong hai bạn thì ai là streamer nhỉ?"
Chủ Quán Ăn Online vội chìa cả hai tay ra bắt:
"Dạ em! Em là streamer, còn người bên cạnh là quay phim của em ạ!"
"À ra là quay phim." Hiệu trưởng Tiêu vừa dẫn cả nhóm vào trong, vừa thầm nghĩ: "Chết rồi, mình quên dặn Nhiễm Nhiễm là còn có quay phim nữa... không biết món có đủ không nữa... Nhưng mà chà, quay phim này nhìn nghệ thuật quá trời."
Những tình huống kiểu này, quay phim đã gặp nhiều vô số kể.
Vả lại, đi theo Chủ Quán Ăn Online bao lâu nay, anh ta tự thấy mình đã... mất sạch đam mê ăn uống rồi.
Chứ nếu còn yêu ẩm thực, thì sao mà người gầy trơ xương thế này?
"Không sao đâu ạ, cô cứ yên tâm! Bọn em chuyên nghiệp lắm! Lát nữa em chỉ quay phim thôi, em tự ra ngoài gặm bánh mì là được rồi, phần của em cứ để hết cho Chủ Quán Ăn Online ăn luôn!"
Anh quay phim rất tự tin cam đoan, theo sát cả nhóm vào một phòng học trống.
Trên bàn ở giữa lớp đã được bày biện đồ ăn gọn gàng. Bốn món nhỏ thanh đạm được sắp xếp xung quanh một cái nồi đất đậy nắp ở giữa bàn.
"Các vị cứ tự nhiên nhé."
Hiệu trưởng Tiêu đưa mọi người ngồi rồi nhanh chóng rời đi. Cô ấy đã cố gắng hết mức để tạo cơ hội, giờ thì phải xem tay nghề của Nhiễm Nhiễm thế nào thôi.
Mà cô ấy thì hoàn toàn tin tưởng vào tài nghệ nấu nướng của Nhiễm Nhiễm.
Anh chàng "Chủ quán ăn online" cùng anh quay phim bắt đầu dựng thiết bị quay và đèn phụ trợ, vừa làm vừa ngượng ngùng lên tiếng:
"Ngại quá, chúng tôi lắp mấy cái này hơi lâu một chút, mấy chị cứ ăn trước đi ạ!"
Dựa vào hiểu biết của anh ta về chị Vương, người phụ nữ quý phái ấy chắc hẳn sẽ nhã nhặn chờ đợi...
Khoan đã? Cái gì? Cái nắp nồi đất kia bị chị ấy mở rồi?!
Chị Vương mỉm cười nhẹ nhàng, cử chỉ đoan trang không tì vết, thế nhưng động tác lại cực kỳ nhanh gọn.
Cái buổi họp mặt lần trước! Chính vì phải đi theo anh chàng Chủ Quán Ăn Online, chị ấy không ăn được miếng nào hết đó biết không?!
"Có sáu viên thịt viên nhé, cậu quay phim không ăn đúng không? Vậy chia ra mỗi người hai viên."
Khâu Hiền đứng bên cạnh cũng ngơ ngác.
Chị Vương chính là mối quan hệ quý giá mà cô ấy nhờ tạp chí giới thiệu để có thể vào được ngôi trường mẫu giáo này. Nếu không có người giúp sức, thì một thực tập sinh như cô ấy đừng mong bén mảng tới đây.
Hôm nay là lần đầu tiên cô ấy gặp chị Vương, dù chỉ thoáng qua, cô ấy đã thấy đây đúng là người phụ nữ quý phái, thanh tao nhất mà mình từng thấy!
Thế mà hiện tại, vị quý bà sang trọng ấy đã đứng dậy khỏi ghế rồi!!!
Tay áo bộ vest cầu kỳ được xắn gọn tới tận khuỷu tay, tay cầm muôi canh trông rất sai vibe, nhanh như cắt vớt gọn hai viên thịt viên sốt Tàu vào bát mình!
Chưa dừng lại ở đó, chị ấy còn đang múc... thêm canh...