Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh tọa lạc trên một vùng đồi núi.
Tuy nói là đồi, nhưng cũng cao khoảng 550 mét.
Cổng trường mở ở lưng chừng đồi, hướng lên trên là các tòa học viện to lớn.
Chu Quỳnh đã có thể hình dung ra sau này cuộc sống ở trường sẽ tốn bao nhiêu giày.
Cô mặt không đổi sắc khiêng hành lý nặng trĩu quẹt thẻ vào cổng trường.
Hôm nay là ngày tân sinh nhập học, phụ huynh, người thân và bạn bè đều có thể đi theo tân sinh vào trường tham quan.
Tuy nhiên chỉ giới hạn trong ngày này, bình thường trường quân đội luôn thực hiện quản lý đóng cửa hoàn toàn.
Khuôn viên trường ngày thường vốn yên tĩnh nay dòng người chen chúc xô đẩy, ồn ào náo nhiệt.
Thỉnh thoảng có đủ loại phi hành khí cao cấp kiểu dáng khác nhau song song hạ cánh ở cổng trường.
Các tân sinh vừa nói vừa cười cùng phụ huynh đi phía trước, người máy ở phía sau vận chuyển hành lý cho họ.
Từng bước một đi lên giữa sườn đồi, Chu Quỳnh cẩn thận tránh né những chiếc phi hành khí hoa lệ bóng bẩy và đám người ăn mặc lịch sự tao nhã kia.
Cô nhớ tới một câu chuyện cười ở địa cầu: Xe Rolls-Royce leo núi tốn bao nhiêu tiền?
Nhìn trước mắt, Chu Quỳnh biết những học sinh có thể vào Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh đều là những thiên chi kiêu tử thực sự, những người đã thắng ở vạch xuất phát của cuộc đời.
Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh chính là bước đầu tiên dẫn đến những thành tựu huy hoàng của họ.
Theo thống kê, Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh đã đào tạo tổng cộng 16 tướng quân và 8 thủ tướng, không hổ danh là "cái nôi nuôi dưỡng nhân tài tương lai của tinh tế".
Nhưng khi Chu Quỳnh thực sự bước chân vào nơi này, cô vẫn có chút kinh ngạc.
Đây có lẽ chính là cảm giác của Lưu Thái Thái khi vào Đại Quan Viên (một cảnh trong Hồng Lâu Mộng - diễn tả sự kinh diễm khi lần đầu tiên đặt chân đến một nơi không thể tưởng tượng nổi).
Bất quá những điều này đều không liên quan đến cô.
Mục tiêu của Chu Quỳnh rất rõ ràng.
Không vào quân bộ, không giao tiếp, sống sót qua bốn năm, tốt nghiệp liền chạy lấy người.
Có lẽ vì cô đơn độc một mình trong khuôn viên trường náo nhiệt nên đặc biệt thu hút sự chú ý.
Khi cô đặt hành lý xuống, mở bản đồ học viện trên quang não, một Alpha nam tóc xanh mắt đen đến bắt chuyện.
"Cần giúp đỡ gì không?"
Chu Quỳnh vội vàng xua tay nói: "Không cần, không cần."
"Một mình tôi là được rồi."
Whitehead cười nói, cậu ta không cho phép từ chối mà xách rương hành lý của Chu Quỳnh lên: "Không sao, dù sao tôi cũng rảnh."
"Cô muốn đến ký túc xá nào, tôi đưa cô qua đó."
Chu Quỳnh bị sự nhiệt tình của người này làm cho ngơ ngác, cô không kịp từ chối, cũng ngại ngùng không dám mạnh mẽ giật lại rương hành lý.
Thật ra cô có chút đói đến chịu không nổi, vừa nãy còn đang nghĩ hay là đi căng tin trước một chuyến, bây giờ xem ra là không được.
"Tôi đến lầu A-9."
Cô xách theo những túi khác ngoan ngoãn đi theo sau Whitehead.
Whitehead thả chậm bước chân đi ngang hàng với Chu Quỳnh: "Tôi tên Whitehead. Là tân sinh năm nay."
"Cô ổn không, có cần tôi giúp gì không?"
Chu Quỳnh vội vàng giữ chặt những túi hành lý còn lại: "Không cần, những thứ này không nặng."
Whitehead vừa đi vừa dùng khóe mắt lén đánh giá cô gái mảnh khảnh bên cạnh.
Khuôn mặt non mềm trắng nõn của cô còn mang theo chút ửng hồng nhàn nhạt sau vận động, ánh mắt bình tĩnh dịu dàng, cử chỉ tự nhiên.
Dù xách theo rất nhiều hành lý, eo cô vẫn thẳng tắp.
Có vẻ hơi khác với những Omega mà cậu ta thường thấy, có phần thong dong thẳng thắn hơn một chút.
Nếu Chu Quỳnh biết suy nghĩ của cậu ta.
Cô nhất định sẽ nói với Whitehead, nếu cô vẫn là Chu Quỳnh yếu đuối mong manh trước khi phân hóa, nhìn thấy một Alpha mãnh mẽ cao gần hai mét, thân cường thể tráng đến một quyền có thể đánh chết mười cô cộng lại, cô sẽ không tự chủ được mà co rúm lại, khẩn trương, sợ hãi.
Loại sợ hãi này không phải xuất phát từ sự xấu hổ, mà là nỗi sợ hãi mơ hồ của kẻ yếu đối với người mạnh có thể tùy ý đùa bỡn mình, cho dù cô biết người mạnh mẽ này về cơ bản sẽ không làm gì cô.
Whitehead có chút muốn bắt chuyện với Chu Quỳnh, hỏi cô học ở trường nào, đi theo ai vào Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh.
Nhưng Chu Quỳnh vẫn luôn rất nghiêm túc đi trên đường, thậm chí không cho cậu ta một cái liếc mắt.
Bởi vì trong đầu cô toàn là căng tin.
Phải mau đến căng tin mới được.
Cô đã đói đến chịu không nổi rồi.
"Lầu A-9 ở ngay đây." Whitehead dẫn Chu Quỳnh đến cửa ký túc xá lầu A-9: "Bất quá chỉ có tân sinh mới được vào, người nhà không được vào."
"Cảm ơn cậu. Lần sau gặp lại mời cậu uống trà sữa."
Chu Quỳnh lễ phép nói lời cảm ơn.
Ánh mắt Whitehead lóe lên, đây là có ý hẹn mình lần sau gặp mặt ư?
Khi cậu ta còn đang cẩn thận cân nhắc lời mời tràn ngập ý vị kiều diễm này, Chu Quỳnh đã không kiên nhẫn ném những túi trên tay ra sau, khiêng rương hành lý quẹt thẻ vào ký túc xá.
Cái người bạn học này đi chậm quá, cô cũng ngại đi trước cậu ta.
Nếu theo tốc độ ban đầu của Chu Quỳnh, cô đã tới căng tin ăn uống luôn rồi.
Whitehead thất hồn lạc phách rời khỏi lầu A-9.
Cậu ta đi đi lại lại, đột nhiên dừng bước, đứng bên đường chửi thề tục tĩu.
Gặp quỷ, vậy vừa nãy mình giúp một Alpha chuyển hành lý sao?
Ai muốn giúp Alpha thối tha chuyển hành lý chứ!
Hành lý của chính cậu ta đều là do người máy chuyển đó!
Môi trường ký túc xá của Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh vẫn rất nổi tiếng.
Tuy nói là phòng ngủ sáu người, nhưng kỳ thật là sáu người dùng chung ba phòng ngủ và một phòng khách của một căn hộ riêng, tính trung bình ra thì mỗi phòng ngủ chỉ có hai người.
Chu Quỳnh theo số phòng tìm phòng ngủ của mình, cô âm thầm cầu nguyện trong lòng, bạn cùng phòng tốt nhất là nữ Alpha, tốt nhất là nữ Alpha!
Phòng ngủ đã có người, cửa không khép hoàn toàn, còn hé một khe nhỏ, Chu Quỳnh đứng ở cửa có thể nghe thấy tiếng người bên trong đang liên lạc với ai đó.
Mặc dù giọng nói nhẹ nhàng trong trẻo mang theo hơi thở thiếu niên, vẫn có thể nghe ra rõ ràng là giọng nam.
Thôi vậy, vấn đề không lớn.
Cô gõ cửa.
"Mời vào." Người bên trong vội vàng kết thúc cuộc trò chuyện.
Chu Quỳnh đẩy cửa bước vào.
"Được rồi, một mình tôi vẫn ổn. Không cần chị ấy đến đâu, cứ để chị ấy hẹn hò vui vẻ đi. Nói trước, tôi tuyệt đối tuyệt đối sẽ không yêu đương AA!" Elott lặp lại một lần.
Elott không để bụng bạn cùng phòng mới của mình có nghe thấy hay không, dù sao đợi đối phương biết tên họ của anh rồi, khỏi phải giải thích lại một lần nữa.
"Tuyệt đối tuyệt đối sẽ không và cũng không có khả năng..."
Khi ánh mắt Elott quét đến Chu Quỳnh, anh khựng lại một chút, như bị điện giật, vội vàng ấn tắt cuộc gọi.
Mái tóc vàng rực rỡ của anh rung động, đôi mắt xanh như hồ nước ngơ ngác nghi ngờ: "Bạn học, người nhà không được vào đâu."
"Tôi biết chứ." Chu Quỳnh đi đến giường mình lấy ra từng kiện hành lý: "Tôi chính là tân sinh."
Elott: "Tân sinh? Cô là Alpha?"
Chu Quỳnh dùng vẻ mặt "cậu đang nói cái quái gì vậy" nhìn Elott.
Trước khi đến đây cô đã chuẩn bị kỹ càng, cô hiểu sâu sắc rằng khi giải thích một chuyện không có sức thuyết phục thì nhất định phải cực kỳ tự tin.
Phải dùng khí thế áp đảo đối phương.
Cô, Chu Quỳnh, chính là Alpha ngầu nhất, mạnh nhất của Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh.
Elott nhìn cái đầu chưa đến 1m7 của Chu Quỳnh, thân thể gầy yếu dường như bẻ một cái là gãy, sâu sắc cảm thấy thế giới này thật vớ vẩn.
Anh yếu ớt mở miệng: "Bây giờ không còn thịnh hành cái kiểu Omega giả Alpha vào trường quân đội nữa đâu nhỉ..."
"Vậy thịnh hành cái gì?" Chu Quỳnh bình tĩnh hỏi lại: "Trường quân đội toàn gay à?"
"Không, tôi không phải gay." Elott bị chọc trúng, mặt anh đỏ lên nghiêm túc nói: "Tuy rằng tôi họ Rachele, nhưng tôi thẳng băng."
Chu Quỳnh hời hợt đáp cho xong chuyện: "Ồ."
Có ý gì, chẳng lẽ người họ Rachele đều thích làm gay hay sao?
Bất quá, nếu Elott nói mình tuyệt đối không phải gay, vậy Chu Quỳnh cũng không có gì phải lo lắng.
Cô không có hứng thú giao lưu tình cảm với bạn cùng phòng mới.
Thân thiết quá dễ lôi kéo cô so kích thước.
Nghĩ như vậy, Chu Quỳnh liền vui vẻ ra khỏi cửa, đi ăn cơm.
Cô đi rồi.
Elott có chút suy sụp che mặt lại: "Xem ra cô ấy không biết..."
"Nhưng cái thân hình kia quá giống Omega rồi!"
Khi anh vừa mới thề độc tuyệt đối không làm gay xong, ký túc xá liền đến một Alpha hoàn toàn lớn lên theo đúng gu thẩm mỹ của anh.
Chuyện này là cái quái gì vậy!
"Không được, lịch sử chống lại tình yêu AA trong gia tộc, phải bắt đầu từ mình." Elott hai mắt vô thần ngã xuống giường.
Căng tin Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh tốt quá!
Không chỉ có đồ ăn ngon giá rẻ, múc cơm còn cho thêm canh.
Bất quá cái "ngon giá rẻ" của nó và sự hiểu biết của Chu Quỳnh vẫn có chút sai lệch.
Bò bít tết hầm nhiều nước bên ngoài bán 140 tinh tệ ở căng tin chỉ bán 60 tinh tệ, cái này có thể nói là không thật sự rẻ sao?
Nhưng một bữa cơm dự kiến chỉ có 8-10 tinh tệ của Chu Quỳnh thì có khả năng ư?
Bất quá còn may, món chính bình thường nhất vẫn có thể ăn được.
Cô gọi một món chay và năm đĩa mì.
Chu Quỳnh cũng mặc kệ người máy múc cơm có nghe hiểu hay không, cô tha thiết nhỏ giọng nói: "Ít nước thôi, cho nhiều đồ ăn vào."
Không lấy nước canh chẳng phải cần thêm đồ ăn bù vào sao!
Thỉnh thoảng có những Alpha đi ngang qua kinh ngạc nhìn chằm chằm cô và bàn cơm trước mặt.
Giống như cô đang ăn cái cơm heo gì vậy.
Chu Quỳnh không hề để ý mà vùi đầu vào ăn.
Điều kiện ăn uống này đã là không tệ so với những ngày cô lưu lạc ở tinh tế.
So với việc ăn cơm thừa khi lang thang, gặm khoai tây ở khu ổ chuột, bị nhét bánh kem ở viện nghiên cứu.
Có thể ngồi ở căng tin ăn cơm ngon lành chẳng lẽ không phải là một chuyện rất vui sướng sao?
Sau khi an ủi cái dạ dày đói kêu ọt ọt, Chu Quỳnh rốt cuộc có hứng thú tìm hiểu một chút về dòng họ Rachele này.
Cô mở quang não, nhập từ khóa "dòng họ Rachele" vào thanh tìm kiếm.
Điều đầu tiên xuất hiện trên trang kết quả thế mà lại không phải tướng quân Rachele, mà là "Đời đời cố chấp với tình yêu AA, sao cứ phải là Alpha? Là gen hay là trời định? Bí mật thầm kín của gia tộc gay Rachele!"
Chu Quỳnh lộ ra vẻ mặt ông cụ non mà lướt xem quang não.
Cô kéo xuống cuối trang, nguồn gốc của bài viết này là từ kênh tin tức nóng của tinh tế.
Thì ra là thế.
Vậy thì có thể hiểu được.
Buổi chiều, Chu Quỳnh và Elott nhận đồ dùng học viện phát xong, lặng lẽ sống tạm trong ký túc xá lướt quang não.
Không ai dám nói với ai một câu nào.
[Elott, bạn cùng phòng của tôi đồng ý đổi phòng rồi, cậu đến ở với tôi không? Tối chúng ta thảo luận chiến thuật!]
Elott nhận được tin nhắn của bạn thân Servis gửi đến, anh vặn vẹo cổ, mắt vô tình lướt qua Chu Quỳnh đang ngồi ở mép giường yên tĩnh xem quang não.
Anh thành thật trả lời.
[Tôi không biết. ]
[... ? Cậu không biết?]
[Bởi vì tôi vừa mới phát hiện mình có thể bị dị ứng với phòng toàn con trai. ]
[Cậu đi chết đi!]
Servis lạnh lùng kết thúc cuộc trò chuyện.
Không khí thật xấu hổ.
Tưởng tượng đến tình huống này có thể kéo dài bốn năm, cô liền có chút khó thở.
Chu Quỳnh mở rương hành lý bắt đầu lắp màn giường.
Trường học không cung cấp chỗ để lắp màn che.
Nhưng không cần lo lắng, đồ dùng cô mang theo rất đầy đủ.
Chu Quỳnh đóng một cây đinh lên trần nhà.
Elott muốn nói với cô không cần phải phòng bị mình như vậy, anh đã nói không yêu AA là không yêu AA.
Nhưng cuối cùng chỉ hỏi một câu: "Cô có cần búa không?"
Chu Quỳnh lắc đầu nói: "Không cần."
Cô dùng lòng bàn tay đơn giản ấn cây đinh vào đúng vị trí.
Ban đêm, vì trường học vừa mới thông báo ngày mai sẽ tiến hành kiểm tra chất lượng tân sinh trước, hai người đều ngủ rất sớm.
Màn đêm đen kịt bao phủ xuống.
Chu Quỳnh trốn trong màn kín, hơi chút an tâm mà ngủ.
Tình tức tố của Elott rất dễ chịu, cô không thể nói rõ là mùi gì, dù sao nhắm mắt lại chính là ánh nắng ấm áp.
Xác định Chu Quỳnh hô hấp vững vàng xong, Elott lặng lẽ trở mình, lại một lần sờ lên cổ, xác nhận miếng dán tuyến thể có dán kỹ không.
Cái tên Alpha nữ Chu Quỳnh này, lớn lên giống Omega, nghe giọng lại là Beta.
Hiện tại trong phòng, không khí lơ lửng tất cả đều là tình tức tố của anh, anh không hy vọng cô cảm thấy không được tự nhiên.
Sáng sớm hôm sau, chuông báo thức còn chưa reo, Chu Quỳnh và Elott đều đã tỉnh.
Chu Quỳnh theo bản năng vén màn lên, Elott theo thói quen vén chăn lên.
Hai người bốn mắt nhìn nhau.
Elott thân hình trần trụi rắn chắc, trắng như tuyết, đường cong cơ bắp hơi phồng lên đẹp đến cực điểm, trên bụng eo thon gọn của anh xếp tám múi cơ bụng, đường nhân ngư quyến rũ trượt xuống chiếc quần lót tứ giác cạp trễ, phía dưới là đôi chân dài săn chắc mạnh mẽ.
Chu Quỳnh trong nháy mắt liền chú ý tới quần lót của cậu ta thế mà lại có màu hồng nhạt!
Trời ơi, sao mình lại bắt trọng điểm giỏi như vậy!
Chu Quỳnh trong lòng tự khiển trách chính mình.
Elott cũng cùng lúc thu hết thân hình Chu Quỳnh vào đáy mắt.
Anh cố gắng không nhìn vào chiếc xương quai xanh tinh xảo hơi lộ ra của cô, đôi cẳng chân thon dài và đôi chân trần trắng nõn.
Chu Quỳnh nắm chặt màn giường, cố gắng không kéo nó xuống, vẻ mặt nghiêm túc.
Không cần kéo lại, Chu Quỳnh, phải làm Alpha ngầu lòi!
Elott nắm chặt chăn, cố gắng không đắp lại, vẻ mặt nghiêm túc.
Không cần đắp lại, Elott, phải làm Alpha thẳng băng!
Họ đồng thời gào thét trong lòng.
Cứu mạng, cuộc sống này nên sống thế nào đây!