Kenny điều khiển đài bay mang theo Jinlisi bay ra bên ngoài, để lại hoàn toàn đấu trường cho sáu thí sinh.
Quy tắc thi đấu của đấu trường cực kỳ đơn giản, bị đánh xuống trước là thua.
Ngoài ra, còn có một chút quy tắc bổ sung, đó là giống như vòng loại, nếu năng lượng thạch trên đồ bảo hộ của thí sinh vỡ vụn, thí sinh đó sẽ bị coi là tử vong, bị hủy bỏ tư cách dự thi.
Theo một tiếng còi phát ra.
Sáu thí sinh hai bên Đỏ và Xanh nhanh chóng tiến vào đấu trường, chiếm giữ vị trí.
Nếu quy tắc của đấu trường, ai bị đánh xuống trước tính là thua, vậy đội ngũ chiếm giữ vị trí trung tâm ngay từ đầu không nghi ngờ gì sẽ đạt được ưu thế cực lớn.
Tuy rằng các thành viên trong đội Chu Quỳnh tính cách không hợp nhau.
Nhưng khát vọng chiến thắng của họ lại giống nhau.
Đầu tiên, Hopper với thân thể cường tráng biến kim loại thành tấm chắn, lao về phía Sheldon có hình thể to lớn nhất phía đối diện.
Ulysses dáng người cao ráo tốc độ cực nhanh, tay hắn cầm hai thanh thương dài giao chiến với Bell.
Trong chớp mắt, binh khí va chạm phát ra tiếng nổ vang, hóa thành tia lửa văng tung tóe.
Chu Quỳnh thân hình nhỏ bé, nhưng cũng cực kỳ nhanh nhẹn.
Tính linh hoạt của cô rất cao, chỉ mấy lần nhảy lên đã vọt tới trước mặt Dorothea.
Dorothea bắn tên nỏ thực sự rất chuẩn xác.
Vẻ mặt cô ta bình tĩnh, dù bị Chu Quỳnh áp sát cũng không chút hoang mang, ngược lại hóa cung tên thành đao nhỏ, linh hoạt ứng phó.
Hopper và Ulysses tự nhận đã lựa chọn đối thủ thích hợp để giao chiến.
Chu Quỳnh chỉ có thể đối đầu với Dorothea, người còn lại duy nhất.
Chu Quỳnh phát hiện Hopper vạm vỡ và Ulysses tóc trắng cao lớn quả nhiên có chút vốn liếng để kiêu ngạo.
Hopper xem tấm chắn như dao găm, hắn hét lớn một tiếng, gân xanh nổi đầy mặt, vung vẩy tấm chắn dày nặng đánh cho Sheldon lảo đảo, không nhịn được lùi về phía sau.
Ulysses với vóc người cực kỳ xuất sắc.
Hắn eo ong tay dài, cơ bắp trên cánh tay như một đoạn núi rắn chắc uyển chuyển, hắn sử dụng thương dài cực kỳ điêu luyện, đầu thương sắc nhọn xé gió lóe ra vài tia ánh bạc lạnh thấu xương, thế tấn công hung mãnh ép Bell phải chống đỡ vất vả, vội vàng né tránh.
Ulysses càng đắc ý, động tác của hắn càng thêm nhanh nhẹn nhẹ nhàng, múa may song thương tạo thành một vùng trống, không ai dám tới gần.
"Chúng ta rõ ràng có thể thấy thực lực của đội Xanh càng mạnh, họ rất nhanh đã chiếm giữ trung tâm sân đấu! Đội Đỏ, cố lên! Đừng lùi bước! Hãy thể hiện thực lực của các bạn đi!"
"Ulysses! Làm tốt lắm! Tấn công bên dưới!"
Bạn bè của Ulysses đứng lên hò hét vì hắn.
"Hopper! Dùng sức vào! Ném tên kia đi!"
"Nói thì dễ lắm!"
Hopper cười mắng một tiếng, mặt mày lại lộ vẻ đắc ý thỏa mãn.
Thực lực tổng thể bên họ mạnh hơn phía đối diện rất nhiều.
Chu Quỳnh thầm đoán.
Bất quá, sao cô cứ cảm thấy sự tình sẽ không đơn giản như vậy.
Cô tạm thời gác lại nghi ngờ, chuyên tâm cùng Dorothea bắt đầu so chiêu.
Nhưng mà, tình huống không giống như Ulysses nghĩ, có thể thuận lợi chia thành 3 cặp, 1 đấu 1.
Đội Đỏ rõ ràng chú trọng vào phối hợp hơn.
Khi đội Đỏ sắp bị đẩy ra khỏi vòng tròn trung tâm.
Bell gân cổ lên phát ra một tiếng gầm giận dữ!
Hắn không hề lưu lại đường lui, dốc toàn lực vung cây côn kim loại dài trong tay thật mạnh mẽ uy phong.
Trong khoảnh khắc ngắn, vậy mà ép cho đội Chu Quỳnh không thể không lùi về phía sau.
Ngay sau đó, Dorothea từ phía bên sườn liên tục bắn tên nỏ áp chế bước tiến của họ.
Hopper, Ulysses và Chu Quỳnh chỉ có thể lùi lại một bước, tìm kiếm thời cơ phản công.
Nhưng, phía đối diện còn có chiêu tiếp theo!
Sheldon với thân thể cường tráng nhất vậy mà điều khiển kim loại biến hình dựng lên ba mặt tấm chắn cao hai mét chắc chắn, che chắn cho Bell và Dorothea!
"Trời ơi! Đội Đỏ vậy mà trong nháy mắt đã dựng xong một bức tường phòng hộ! Họ đã có tính toán từ trước!" Jinlisi hô lớn.
Chu Quỳnh nhận thấy, đội Đỏ đã tiến hành phân phối kim loại hợp lý!
Sheldon phụ trách phòng ngự điều khiển 40 kg kim loại, Bell và Dorothea tấn công chỉ mang theo 10 kg kim loại biến hình.
Điều này có nghĩa là phòng thủ của họ càng thêm hoàn hảo, tấn công cũng linh hoạt hơn.
Không chỉ như vậy, bởi vì trọng lượng kim loại biến hình giảm bớt, việc điều khiển kim loại của bên tấn công cũng càng thuận buồm xuôi gió.
Một sự phối hợp hiệu quả rõ ràng!
Ulysses lạnh lùng nói: "Các người đây là tạo cái mai rùa rồi tự nhốt mình vào sao?"
Thiết bị khuếch đại âm thanh truyền lời hắn đến mọi ngóc ngách khán đài!
Nghe thấy sự khiêu khích của hắn, khán phòng sôi trào lên.
"Ulysses! Làm tốt lắm! Có khí phách!"
"Ném bọn chúng đi!"
"Khiến bọn chúng bò cũng không nổi!"
Nghe vậy.
Bell nghiến răng, Dorothea không dao động.
Khát vọng trở nên mạnh mẽ là bản chất của quân giáo sinh.
Yếu đuối đồng nghĩa với việc không được coi trọng.
Hai người lộ vẻ cảnh giác, che chắn tốt phía sau cho Sheldon đang tập trung điều khiển.
40 kg kim loại biến hình không phải là một gánh nặng dễ dàng.
Ulysses vung ra một trận thương sắc bén, đánh vào khe hở mỏng manh trên tường chắn.
"Ulysses đội Xanh xông lên! Không hổ là người của quân bộ! Gan dạ sáng suốt hơn người!"
Dorothea bình tĩnh báo tọa độ: "Hướng 3 giờ, chếch lên 60 độ."
Chỗ Ulysses tấn công đột nhiên lõm xuống, mũi thương mắc kẹt vào tấm chắn.
Ngay khi hắn chuẩn bị rút vũ khí ra tấn công tiếp, chân hắn liền bị xiềng xích do Bell tạo ra trói chặt.
Dorothea, nín thở tập trung, ngón tay mạnh mẽ của cô ta nắm lấy dây cung, nhắm vào năng lượng thạch trên ngực Ulysses liên tục bắn ra mấy chục mũi tên!
"Đáng tiếc! Đội Đỏ đã nhìn thấu đòn tấn công của Ulysses! Tình cảnh của cậu ta không ổn rồi!"
Ulysses chỉ có thể khom lưng trốn tránh.
Mắt thấy năng lượng thạch trên ngực Ulysses sắp bị bắn nát, Chu Quỳnh khom người lướt đến trước mặt hắn, mũi dao xoay tròn, hất văng những mũi tên đang bay tới!
"Thời khắc mấu chốt! Ứng cử viên quán quân của chúng ta đã xông lên! Cô ấy chặn được một đòn trí mạng! Liệu cô ấy có thể mang đến sự thay đổi nào cho cục diện không?"
Chu Quỳnh hô: "Yểm hộ tôi!"
Hopper không quan tâm.
Tranh thủ lúc Ulysses và Chu Quỳnh bị kìm chân, thu hút hỏa lực của đội Đỏ.
Hắn biến tắm chắn thành trọng kiếm.
Hai tay cầm trọng kiếm từ phía trên tấm chắn liều mạng bổ xuống.
Trong một khoảnh khắc, trời đất rung chuyển.
Chỉ là vũ khí của hai bên đều là do kim loại biến hình tạo thành.
Độ cứng đều như nhau.
Hopper sao có thể chiếm được lợi thế gì.
Ulysses nhân cơ hội rút thương dài về, ý định phản công lại.
Chu Quỳnh vội vàng nói: "Điểm yếu của bọn họ là ở trên không!"
"Cậu yểm hộ tôi một chút, đỡ tôi lên!"
Cô có vóc dáng nhỏ, hành động nhanh nhẹn nhẹ nhàng.
Cực kỳ thích hợp đột kích từ phía trên, đánh cho đối phương trở tay không kịp.
Ulysses cười lạnh một tiếng.
Hắn không phải không nhìn ra điểm yếu phòng thủ của phía đối diện.
Chỉ là hắn không muốn làm bàn đạp cho người khác, đặc biệt là không muốn Chu Quỳnh được nổi bật.
Từ khi hắn biết cái gọi là ứng cử viên quán quân lại là một cô Alpha nhỏ yếu như vậy, lòng hắn chưa một lúc nào bình yên.
Những người bạn tốt bị loại của Ulysses, người nào đơn độc xông ra so với cô ta mà không mạnh hơn chứ?
Chẳng qua chỉ là trường học thả ra cuộc cạnh tranh giữa thế lực bình dân và giới quân chính thôi.
Có gì đáng kiêu ngạo?
"Không cần, một mình tôi cũng có thể đánh bại hết bọn chúng!"
Hắn trực tiếp từ chối lời đề nghị của Chu Quỳnh.
Chu Quỳnh vội la lên: "Tôi vừa nảy còn phải cứu cậu!"
"Tôi mà cần cô cứu?"
Ulysses không nói lời vô nghĩa, nhấc lên thương dài, xông thẳng tới.
Hopper cũng không chịu thua kém.
Hắn vác trọng kiếm giao chiến với vũ khí của đội đối diện.
Nghe tiếng va chạm kịch liệt giữa binh khí lạnh.
Lòng Chu Quỳnh tràn đầy mệt mỏi.
Hủy diệt đi!
Những đồng đội nóng vội này!
Một loạt sức trâu phát ra, ngoài việc nhanh chóng tiêu hao thể lực bên mình, không hề có tác dụng gì.
Đợi đến khi Hopper và Ulysses mất hết sức lực, chính là khoảnh khắc phía đối diện gặt hái kết quả!
Chu Quỳnh nhìn những đồng đội của mình đánh đến nhiệt huyết sôi trào.
Thật là tâm mệt.
Cô vừa không muốn thua cuộc thi, cũng không muốn gia nhập với bọn họ.
Chỉ là không có ai yểm trợ cho cô, cô căn bản không tấn công lên phía trên được.
Hopper và Ulysses tuy rằng không tính phối hợp theo kế hoạch của Chu Quỳnh, nhưng bọn họ cũng không ngốc.
Bọn họ tập trung hỏa lực nhắm vào một chỗ tấn công mãnh liệt, quyết tâm đánh ra một lỗ hổng.
Bell, Sheldon và Dorothea sao có thể để đối phương toại nguyện? Cả đội phối hợp nhịp nhàng, không hề nhường bước mà giao chiến kịch liệt.
Chu Quỳnh, Chu Quỳnh phát hiện mình đã bị loại trừ ra ngoài.
Có cô hay không đều như nhau.
Cô vậy mà trở thành người thừa thãi trên sân thi đấu kịch liệt này.
Cô quyết định bắt đầu tranh thủ cơ hội, đối với quân địch đông một búa, tây một búa mà tấn công.
Lúc thì quấy rầy bên hông địch, lúc thì quấy rầy phía sau của địch.
Chính là đánh du kích.
"Thế tấn công của đội Xanh phi thường mãnh liệt! Nhưng phòng thủ của đội Đỏ cũng vững như bàn thạch!
Jinlisi hỏi: "Từ từ! Ứng cử viên quán quân đang làm gì vậy?"
Có thể đừng cứ gọi cô là ứng cử viên quán quân nữa không?
Chu Quỳnh thầm nghĩ.
Quá kéo thù hận rồi!
Càng gọi cô như vậy, Hopper và Ulysses càng xa lánh cô.
"Cô ấy vòng ra bên trái đội Đỏ, lại vòng ra sau lưng đội Đỏ! Đáng tiếc sau lưng cũng có tấm chắn! Cô ấy dường như muốn thu hút sự chú ý của đội Đỏ!"
Tiên sinh Kenny giải thích, anh ta kéo dài giọng điệu, khoa trương nói.
"Xuất phát điểm không tệ, chỉ tiếc, hiệu quả gần như... không có!"
Dưới đài bộc phát ra tiếng cười đinh tai nhức óc.
Còn có Alpha đứng lên kêu to: "Chút lực đó, gãi ngứa cho cụ rùa nhà người ta à?"
Nhưng vào lúc này, biến cố đã xảy ra.
Sheldon đột nhiên phát lực, dùng tấm chắn hất văng Hopper đang rút kiếm muốn đánh xuống đất.
Bell bên cạnh hóa xiềng xích thành dao găm, trong khoảnh khắc chớp nhoáng đâm nát năng lượng thạch trước ngực Hopper.
Mảnh vỡ màu xanh lục bắn lên không trung!
Hopper vươn bàn tay thô ráp muốn giữ lại.
"Không!"
Khóe mắt hắn muốn nứt ra.
Nhưng đã không còn kịp nữa!
Năng lượng thạch bị đánh nát, liên kết giữa tinh thần lực và kim loại biến hình bị cắt đứt ngay lập tức, hắn rốt cuộc không khống chế được vũ khí của mình nữa.
"Chỉ trong vòng một giây, tình huống đã có sự thay đổi lớn! Hopper vậy mà đã bị loại!"
Khán giả dưới đài im lặng, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào đấu trường, sợ bỏ lỡ một giây nào đó.
Giải quyết xong Hopper, Bell và Dorothea không hề lơi lỏng, họ lập tức chuyển mũi đao về phía Ulysses.
Chu Quỳnh vì quá tự do linh hoạt, tạm thời bị loại trừ ra ngoài.
Ulysses dù thực lực mạnh đến đâu, cũng không thể một mình đối mặt với tổ đội ba người phối hợp ăn ý.
Tay trái hắn múa may thương dài đánh rơi những mũi tên nhọn bay tới của Dorothea, tay phải chống lại tấm chắn Sheldon đẩy tới, hắn lại cúi đầu né tránh xiềng xích Bell ném qua, hét lớn với Chu Quỳnh.
"Lại đây phối hợp với tôi!"
Chu Quỳnh vẫn đang xoay quanh quấy nhiễu quân địch.
Cô mặt không biểu cảm nói: "Không cần, một mình tôi cũng có thể đánh bại hết bọn chúng!"
Ulysses giận dữ: "Nếu tôi bị loại, người tiếp theo chính là cô!"
"Ha hả." Chu Quỳnh đổ thêm dầu vào lửa: "Vậy à?"
Cuộc đối thoại của hai người họ bị thiết bị khuếch đại âm thanh phóng to vô hạn.
Khán giả bên dưới bắt đầu bàn tán sôi nổi.
"Thái độ gì vậy?"
"Thật là vô trách nhiệm!"
"Học viện quân sự chọn ứng cử viên quán quân kiểu gì vậy?"
Nếu tình huống cho phép, có lẽ bọn họ đã ném trứng thối lên sân đấu rồi.
Jinlisi lắc đầu, đổ thêm dầu vào lửa.
"Đội Xanh sau khi mất đi một đồng đội, dường như có chút buông thả bản thân. Cán cân chiến thắng đã nhanh chóng nghiêng về phía đội Đỏ."
Tại phòng giám sát.
"Trưởng quan, hiệu trưởng gửi tin nhắn tới."
Candice truyền tin nhắn đến quang não của Alfred.
"Hiệu trưởng nói, dư luận bên ngoài rất bất mãn với Chu Quỳnh, ứng cử viên quán quân kì này. Nếu cô ấy thua ngay trận đầu vòng đối kháng, quyết sách của trường quân đội sẽ bị nghi ngờ."
Alfred đang cùng đám anti trên diễn đàn tinh tế đại chiến ba trăm hiệp.
Hai trăm bài đăng đầu tiên gần như đều nghi ngờ năng lực của Chu Quỳnh với tư cách là ứng cử viên quán quân.
Có người đoán thân thế cô bất phàm, có người nói cô đi cửa sau, còn có người nói cô là người thân của ban giám khảo trường quân đội.
"Trưởng quan, tôi cũng không hiểu lắm, tại sao lại chọn nữ sinh này chứ? Có phải vì biểu hiện của cô ấy trong vòng loại không tệ, hơn nữa đại diện cho thế lực bình dân sao?"
Candice cho rằng việc Chu Quỳnh được chọn là do trường quân đội đang làm tuyên truyền chính trị gì đó.
Alfred sảng khoái vạch trần đáp án: "Một phần là nguyên nhân này."
"Ngoài ra, cô ấy rất thông minh. Quan trọng nhất là, cô ấy rất biết nắm bắt thời cơ."
Ngay khi Alfred vừa dứt lời, Dorothea từ khe hở tấm chắn bắn ra một đòn nhanh như chớp.
Mũi tên sắc bén với thế công không thể cản phá ghim thẳng vào năng lượng thạch trên ngực Ulysses.
Đến đây, Ulysses cũng bị loại.
Candice có chút nghi ngờ nhìn về phía Alfred, đôi mắt xanh băng tuyệt đẹp của cô ấy như đang muốn nói, trưởng quan, anh chắc chắn không rút lại lời mình vừa nói sao.
Jinlisi gân cổ lên kêu: "Xem ra đội chiến thắng đã lộ diện!"
Trong đám khán giả, đã có người đứng lên chuẩn bị chúc mừng chiến thắng của đội Đỏ!
Đúng lúc này, Chu Quỳnh động.
Vô số hạt nhỏ mà mắt thường khó có thể phát hiện, hiện lên bên ngoài tấm chắn, giống như vũ trụ bao la cuộn trào bao quanh một hành tinh nhỏ bé.
Trong chớp mắt, những hạt tròn trịa kéo dài ra, hóa thành những sợi bạc sắc bén!
Những sợi bạc quấn quýt tầng tầng lớp lớp, vậy mà dệt thành một tấm lưới lớn dày đặc bao trùm cả ba người bên trong tấm chắn.
Thì ra khi Chu Quỳnh ở khắp nơi vây công, đã thừa dịp mọi người dồn sự chú ý vào Hopper và Ulysses, lặng lẽ rải đầy những giọt chất lỏng nhỏ ngưng tụ từ kim loại biến hình xung quanh đội Đỏ.
Jinlisi thét lớn: "Cô ấy dệt lưới từ khi nào vậy?"
Kenny vội vàng bổ sung: "Nhưng chỉ như vậy dường như không đủ! Đội Đỏ đang muốn thoát ra!"
"Một tay khó vỗ thành tiếng, đợi đội Đỏ thoát được, dù là ứng cử viên quán quân cũng rất khó một mình đấu ba!"
Chu Quỳnh biết rõ điều này.
Cho nên cô không cho đội Đỏ cơ hội.
Cô nhanh chóng di chuyển.
40 kg kim loại biến hình mất liên lạc với Hopper và Ulysses bám sát bay nhanh theo cô!
Chất lỏng kim loại màu bạc như một dải lụa mỹ lệ bao bọc lấy tấm chắn mai rùa của đội Đỏ.
"Không thể nào! Tân sinh vậy mà có thể làm đến mức này!"
Huấn luyện viên có kinh nghiệm trên khán đài không thể tin được mà đứng lên.
Khi chất lỏng kim loại màu bạc hoàn toàn bao vây đội Đỏ.
Chu Quỳnh dừng lại.
Cô nhíu mày, chắp tay trước ngực, mái tóc đen nhánh không gió tự động bay lên.
Cô nghĩ đến cảnh tượng trong đầu, kiên định niệm một tiếng.
"Hợp!"
Chất lỏng kim loại màu bạc vậy mà biến thành một chiếc chuông lớn rỗng, bao phủ lấy mai rùa của đội Đỏ!
Chu Quỳnh hóa vũ khí trong tay thành một cái mõ lớn thô kệch, vô đạo đức mà nhảy dựng lên, vung mõ bắt đầu gõ chuông.
"Đông! Đông! Đông!"
Vách chuông và tấm chắn mai rùa bên trong va chạm kịch liệt với nhau phát ra tiếng ồn long trời lở đất!
Khán giả dưới đài đã xem đến ngây người.
Họ trợn tròn mắt, mất đi khả năng ngôn ngữ.
Có người không thể tin được mà thốt lên một tiếng: "Má nó!"
Ngay cả Alfred tự nhận là có mắt nhìn người cũng không ngờ đến sự phát triển này.
"Đông! Đông! Đông!"
Bell, Sheldon và Dorothea ở bên trong kinh ngạc phát hiện tấm chắn bảo vệ của họ vậy mà đang thoát khỏi sự khống chế của họ, từ từ tan rã, muốn hòa vào vách chuông bên ngoài!
Với 60 kg kim loại của họ gia nhập, vách chuông rắn chắc càng thêm kiên cố không thể phá vỡ.
Phải có ý niệm kiên định!
Mình nhất định phải thắng!
Chu Quỳnh nắm chặt cái mõ liều mạng gõ chuông.
Tiếng chuông hủy thiên diệt địa vang vọng khắp khán đài rộng lớn!
Không đề cập đến sự tra tấn mà Bell, Sheldon và Dorothea phải chịu đựng dưới chiếc chuông, khán giả dưới đài đều đau khổ bịt tai, suýt nôn mửa.
Rất lâu sau, tạp âm khủng khiếp này cuối cùng cũng dừng lại.
Chu Quỳnh lau mồ hôi, chống nạnh nói giữa một mảnh tĩnh lặng: "Thôi, gõ mệt rồi."
"Cho các cậu một cơ hội! Có chịu thua không?"