Chương 48

Từ Xóm Nghèo Đến Nữ Chiến Binh

Ma Pháp Thiếu Nữ Mộng Lộ Lộ 18-06-2025 11:12:58

Sau khi ý thức của Chu Quỳnh hồi phục, phát hiện mình đang ở trong phòng y tế. Sassoon ngồi bên cạnh, nửa người trên nghiêng tới, nhíu mày, ánh mắt lo lắng. Elott ngồi xổm trước mặt Chu Quỳnh, nhìn cô vô cùng nghiêm túc. Trên mặt cô có một loại xúc cảm kỳ lạ, Chu Quỳnh không nhịn được đưa tay sờ thử, đầu ngón tay hơi lạnh, là một giọt nước mắt. Đã xảy ra chuyện gì à? Cô bị cái tên Arich kia đánh đến phát khóc sao? Chu Quỳnh có chút khó hiểu hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì ư?" "Sao tôi lại khóc?" Elott nhìn cô chăm chú, trong mắt là cảm xúc Chu Quỳnh không hiểu nổi, nhưng rất nhanh, anh liền nở nụ cười, đôi mắt xanh biếc không còn sương mù, một mảng sáng sủa. Tay anh dịu dàng nâng mặt Chu Quỳnh lên, trong ánh mắt khó hiểu của cô dùng ngón cái nhẹ nhàng lau đi nước mắt, oán trách nói: "Nếu thèm ăn thanh năng lượng như vậy, thì nói một tiếng chứ. Vì không được ăn thứ mình muốn mà khóc thút thít, chỉ có trẻ con mới làm thế thôi." "Thêm nữa, rõ ràng trên đầu giường vẫn còn mấy thanh chưa ăn hết mà." Có lẽ là vì đầu óc còn chưa tỉnh táo hẳn, hoặc là bị giọng nói quá mức dịu dàng của Elott che lấp, cùng với việc Chu Quỳnh đích thực có tiền sử ăn sạch cả nửa cửa hàng nhà người ta. Tóm lại, Chu Quỳnh tin tưởng lời cậu ta không chút nghi ngờ. Cô theo bản năng nói ra đáp án chính xác giấu kín trong lòng. "Nhưng mấy thanh năng lượng đó là hy vọng mà." "Giống như người bị nhốt trong sa mạc nhiều ngày, nắm chặt trong tay quả táo cuối cùng! Sao dám dễ dàng ăn luôn chứ!" Không khí đột nhiên im lặng, bây giờ Chu Quỳnh mới phản ứng lại, cô có chút xấu hổ, luống cuống gãi gãi mặt. Elott lẩm bẩm nói: "Thì ra là vì lý do này." "Tưởng chừng như vô lý mà lại lộ ra sự hợp lý." Sassoon mười phần cảm thán: "Hợp lý mà lại lộ ra chút chua xót." Ngày thi đấu chung kết cuối cùng. Tuy rằng bị Arich đánh bất tỉnh nhân sự, nhưng xem lại đoạn ghi hình trận đấu hôm qua, Arich cũng bị cô làm bị thương không nhẹ. Trong khoảnh khắc sắp mất đi ý thức, Chu Quỳnh đột nhiên lĩnh ngộ ra, cô không cần nén kim loại rồi mới cho nổ tung, cô có thể trực tiếp nén tinh thần lực tạo thành pháo hoa kim loại luôn. Còn có trận đấu sau đó, xem lại đoạn ghi hình, khi người chủ trì giới thiệu, mặt cô vẫn luôn ngơ ngác trắng bệch, không biết đang suy nghĩ gì. Sau đó tiếng còi vừa vang lên, cô đang muốn xem đến cùng thì màn hình đột nhiên tối đen. Elott nói, là tinh thần lực của cô mất kiểm soát, thao túng kim loại biến hình làm rơi hết tất cả camera không người lái. Cũng may, thầy Alfred không tìm cô đòi tiền, cô thật sự một xu cũng không còn. Hiện tại, ý thức của Chu Quỳnh có chút chậm chạp, cô vừa suy nghĩ thì đầu lại đau. Kỳ thật, cô còn hơi choáng váng, vừa cử động là ù tai. Cổ họng cũng hơi nghẹn, có chút buồn nôn nhưng lại không nôn ra được gì. Sassoon nói cô bị chấn động não mức độ trung bình. Trong vòng một tuần không được vận động mạnh, tốt nhất nên nằm trên giường nghỉ ngơi. Nhưng Chu Quỳnh có thể chịu đựng những đau đớn này, nói thật, khi Arich với cái khí thế đó tung một quyền tới, cô đã nghĩ mình sẽ bị đấm chết trên võ đài. Rốt cuộc, sức lực của hắn lớn đến vậy, nếu dồn hết toàn lực, có thể trực tiếp đấm vỡ cả não cô luôn ấy chứ! Nghĩ đến trận đấu hôm nay, rốt cuộc nên đánh như thế nào đây. Cô căn bản không dám vận động mạnh, hơi lắc lư một chút là đầu lại đau như muốn nứt ra. Trải qua hai ngày so tài kịch liệt, cuối cùng có 5 thí sinh tiến vào trận chung kết cuối cùng. Bởi vì số lượng thí sinh giảm bớt, hiện tại một vòng chỉ bốc thăm 2 tổ 4 người. Rất nhanh, vòng bốc thăm đầu tiên bắt đầu. Một tay Chu Quỳnh nâng cái đầu đang âm ỉ đau, tay kia kéo xuống quang não, làm mới giao diện. Có lẽ vì quá đau, Chu Quỳnh ngược lại không cảm thấy căng thẳng. Cô mơ hồ nhận thấy hiện tại mình yếu ớt đến mức không chịu nổi một đòn, bất kỳ ai cũng có thể đánh bại cô. Rất nhanh, kết quả đã có, Chu Quỳnh trúng thăm. Mà đối thủ của cô là - Pais. Bên kia, Elott và Gallaher đối đầu. Mà Horace, người luôn gặp vận may kỳ lạ, lần này thế mà lại không bị bốc thăm trúng. Chu Quỳnh chỉ có thể nhận mệnh đi về phía sân đấu số 1. Kỳ thật, đi đến bước này đã tiêu hao của cô quá nhiều tinh lực và vận may. Nếu trận này có thể là trận đấu cuối cùng, vậy cô càng phải nỗ lực mà chiến đấu hết mình. Bởi vì là trận chung kết cuối cùng. Năm sân đấu hiện giờ đã hợp nhất thành một sân đấu duy nhất, ở giữa sân đặt hai võ đài. Khu vực khán giả bao quanh võ đài, có thể đồng thời theo dõi cả hai trận đấu. Có lẽ đây là một loại nghi thức của trận đấu cuối cùng. Chu Quỳnh cảm thấy con đường dẫn đến võ đài trung tâm hôm nay dường như dài hơn. Dọc theo đường đi, pháo hoa đủ màu, dải lụa rực rỡ, những mảnh kim tuyến lấp lánh và cánh hoa bay tới như không cần tiền, như một cơn mưa rào lấp lánh, muốn bao phủ Chu Quỳnh. Hai bên đường tràn ngập tiếng hoan hô của khán giả. "Cố lên!" "Chu Quỳnh! Tiến lên!" "Chức vô địch ở ngay phía trước!" Chu Quỳnh chú ý thấy, quảng cáo trà sữa trân châu Thỏ Mị Sắc Tinh Tế vốn dán sau lưng Arich giờ đã dán trên người Pais. Xem ra khoảng đầu tư tài trợ của nhãn hàng này xếp hạng thứ 4 hoặc thứ 5. Nếu Chu Quỳnh thua, quảng cáo Tăng Chiều Cao Vô Cùng Cao trên người cô hẳn sẽ đổi sang người Pais. Bởi vì thứ tự ưu tiên của quảng cáo Tăng Chiều Cao Vô Cùng Cao rõ ràng còn cao hơn trà sữa trân châu Thỏ Mị Sắc Tinh Tế. "Kính thưa quý vị! Các bạn khán giả thân mến! Đúng như các bạn đã thấy, trận đấu cuối cùng đầy kịch tính của kỳ thi khảo sát tân sinh Học viện Quân sự Thủ Đô Tinh sắp bắt đầu! Số lượng thí sinh trong vòng đấu này là 4, chỉ có 2 suất thắng cuối cùng! Và cạnh tranh cho hai suất này là..." "Pais, Gallaher và hai ứng cử viên quán quân, Chu Quỳnh, Elott!" "Không biết trong trận đấu tuyệt vời tiếp theo, Chu Quỳnh và Elott có bảo vệ được thân phận ứng cử viên quán quân của mình, thành công tiến vào trận chung kết? Còn Pais và Gallaher có thể vượt qua áp lực nặng nề, cạnh tranh chức vô địch?" "Vòng đấu này được tài trợ bởi Tăng Chiều Cao Vô Cùng Cao..." "Không nói nhiều nữa, trận đấu... bắt đầu!" Theo một tiếng còi bén nhọn! Trận đấu chính thức bắt đầu! Chu Quỳnh đứng tại chỗ không nhúc nhích, cô thật sự không dám động đậy, vừa động là có thể nghe thấy đủ loại âm thanh quái dị hỗn loạn trong đầu. Tuy rằng cơ thể cô không động, nhưng vẫn có thể dùng ánh mắt phóng thích sát khí. Chu Quỳnh cố gắng dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Pais đang xông tới. Nói thật, trước kia khi đọc tiểu thuyết trên Trái Đất, cô vĩnh viễn không hiểu thế nào là ánh mắt lạnh lùng, hiện tại cô đã rất tự nhiên nắm vững được nghệ thuật này. Chỉ cần làm cho ánh mắt tập trung vào một điểm, khóe miệng khẽ nhếch lên là đã rất có khí thế. Trong ánh mắt cô, Pais vốn dĩ chạy không nhanh càng chạy càng chậm, dần dần từ chạy biến thành đi, cuối cùng hắn trực tiếp dừng lại trước mặt Chu Quỳnh. Sắc mặt hắn rối rắm, thống khổ mà thấp giọng nói: "Nếu không..." "Thôi đừng đánh nữa." "Tôi thật sự có chút dị ứng với việc chữa trị vết thương, hiện tại xương sườn của tôi vẫn còn đang chọc vào phổi, vừa cử động là tôi phải phun máu. Nếu cô mà nổ tôi, cả học kỳ này tôi không cần đến trường nữa." Chu Quỳnh rất đồng cảm, hiện tại cô tuy rằng không phun máu, nhưng vừa nói chuyện là lại muốn nôn. Cô đỡ lấy cái đầu đang lung lay sắp đổ của mình, bình tĩnh nói: "Như vậy đi..." "Oẳn tù tì?" "Hay! Oẳn tù tì!" Pais kinh hỉ nói, hắn còn tưởng rằng sau khi thẳng thắn nói ra điểm yếu của mình, Chu Quỳnh sẽ lập tức nổ hắn thành pháo hoa. Thế là dưới ánh mắt của gần vạn khán giả, dưới ánh mắt của người chủ trì và ban giám khảo. Hai người tiến đến gần nhau, vươn tay ra oẳn tù tì. Chu Quỳnh: "Một ván quyết thắng thua?" Pais: "Được." "Oẳn tù tì!" "Oẳn tù tì!" Pais ra kéo. Chu Quỳnh ra búa. "Tôi thua, cô thắng." Tuy rằng có chút thất vọng, nhưng Pais vẫn thở phào nhẹ nhõm, hắn dứt khoát lưu loát ấn nát viên năng lượng thạch trên ngực mình: "Có thể đi đến đây tôi đã rất hài lòng rồi." Tuy rằng không cam tâm, nhưng so với việc nghỉ một học kỳ, hắn càng nguyện ý như vậy. Hơn nữa trạng thái hiện tại của hắn đích thực không đánh lại Chu Quỳnh. Chu Quỳnh ánh mắt trầm xuống cầm lấy tay hắn. "Như vậy cũng tốt, ít nhất chúng ta không cần bị khiêng đi." Thật không dám giấu giếm, Chu Quỳnh ngay từ đầu đã định chờ Pais áp sát rồi cho nổ hắn. Sau đó một người bị nổ ngất xỉu, một người đau đầu đến ngất xỉu, song song tạm biệt sân thi đấu xinh đẹp này. So với thế, hai người còn có thể tự đứng dậy rời sân, rõ ràng giữ được thể diện hơn nhiều. "À, bên võ đài kia người thắng đã quyết định được rồi. Viên năng lượng thạch trên ngực Pais nát bét! Người chiến thắng là Chu Quỳnh!" Chu Quỳnh và Pais rất thưởng thức lẫn nhau mà nhìn đối phương một cái. Một người ôm bụng, một người đỡ đầu, run rẩy rời khỏi võ đài. Trong phòng chờ hiện tại chỉ còn lại một mình Horace. Anh ta yên tĩnh ngồi trên ghế, không biết đang suy nghĩ gì. Chu Quỳnh và Horace không thân, cũng không tiện bắt chuyện. Bởi vì một khi cô biểu hiện quá thân mật với bọn họ sẽ tự động bị quy về phe phái nào đó. Cho nên dù là với Elott, người có quan hệ tương đối tốt với cô, hai người cũng không giao tiếp, cả hai đều cố ý tránh hiềm nghi. Ít nhất cho đến bây giờ, Chu Quỳnh không có ý định sau khi tốt nghiệp sẽ vào quân bộ hoặc chính giới. Chu Quỳnh vòng ra phía sau ngồi xuống một vị trí. Cô đỡ đầu, ngơ ngác nhìn dòng chữ "Rượu hoàng gia, cho ngài sự hưởng thụ tối thượng" sau lưng Horace. Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần cùng chết. Nếu Elott bốc thăm trúng cô, cô sẽ cố gắng kéo theo Elott, Horace làm quán quân. Nếu Horace bốc thăm trúng cô, cô sẽ cố gắng kéo theo Horace, Elott làm quán quân. Xem ai xui xẻo hơn thôi. Đến nỗi 50 vạn tinh tệ. Haiz, từ từ trả sau vậy!