Chương 15: Đi hội xem mắt (1)

Cứu Vớt Lục Giới Bắt Đầu Từ Yêu Đương

Vưu Tiền 31-08-2025 23:21:02

"Điện hạ..." Thanh Giác hít sâu một hơi, ánh mắt lo lắng nhìn nàng rồi chậm rãi nói: "Ngài có biết vì sao bệ hạ lại muốn gấp rút chọn đạo lữ cho ngài không?" "Ừm." Khương Nhiên gật đầu thản nhiên. Chẳng phải là muốn nàng sớm sinh một đứa nhỏ để cứu thế giới hay sao? "Ma Uyên đã luôn là vấn đề khó khăn lớn nhất của Lục giới suốt ngàn năm qua. Nếu mà chẳng may phong ấn vỡ thì cả Lục giới sẽ bị hủy chỉ trong chớp mắt. Mà người mang huyết mạch của ngài lại chính là chìa khóa để cứu rỗi tất cả. Nói cách khác, đứa bé ấy sẽ là người cứu thế giả và sẽ có được công đức cứu thế to lớn ngập trời!" Thanh Giác nghiêm túc đến mức ánh mắt cũng lóe sáng như đang giảng giải đạo lý sinh tử. "Giờ toàn Lục giới đều biết Thiên Đạo đã hạ thánh dụ, ngài sẽ là mẫu thân của người cứu thế. Nhưng ai sẽ là phụ thân thì Thiên Đạo lại chưa chỉ rõ. Vì vậy cho nên..." Nàng chợt hạ giọng, ánh mắt tràn đầy thâm ý: "Ai có thể trở thành đạo lữ của ngài, tức là sẽ có cơ hội trở thành cha của người cứu thế. Cái công đức đó thì ai mà không thèm cơ chứ?" Khương Nhiên chỉ biết cạn lời. Trời đất quỷ thần ơi, hì ra trong mắt Lục giới bây giờ nàng chẳng khác nào một miếng thịt Đường Tăng vô chủ, chỉ cần ai đến sớm thì sẽ có cơ hội cắn được trước có phải không? Bảo sao suốt mấy ngày nay, đám Tán Tiên Địa Tiên không biết từ đâu lại cứ lũ lượt tới cửa, thì ra là vì muốn thừa lúc Thiên Đế còn chưa chính thức tổ chức tuyển chọn, bọn họ định nhanh chân tới trước mong tạo thêm một chút ấn tượng tốt. Nào là gửi lễ rồi thì làm quen, nào là mỉm cười đúng góc cho đến nói chuyện đúng tông, họ đều đã giở đủ mọi chiêu trò với Khương Nhiên, mà mục đích chỉ là vì muốn tranh một suất phụ huynh tương lai. Khương Nhiên: "..." Còn có cái kịch bản kì quặc thế này thật à? Nàng cảm thấy cứ để tình hình này tiếp tục thì rất không ổn. Gặp mặt một chút thì cũng không sao, nhưng vấn đề là tiên nhân thì không cần phân biệt ngày đêm. Có người còn canh đúng giờ Thìn mà thò mặt tới bái kiến nàng, có người lại đợi tới canh Tý mới vác xác đến, thành ra bây giờ nàng muốn nằm thẳng ngủ một giấc cũng không xong, muốn ăn một cái bữa cơm ngon lành cũng không được. Suy nghĩ một lát, Khương Nhiên quyết định đổi chiêu. Nàng dứt khoát bảo Thanh Giác gom hết lễ vật mà đám tiên nhân kia đã tặng gói vào thành một bọc rồi chuyển thẳng cho Thiên Đế. Mấy người đó đã tặng lễ thì cũng thôi đi, đằng này lại còn mặt dày tự mò đến cửa, chẳng khác nào đang âm thầm khiêu chiến quyền uy của Thiên Đế, nàng xử lý nhẹ nhàng như vậy là cũng đã nể tình lắm rồi. Quả nhiên, đến sáng hôm sau, ngoài Phù Vân Điện cũng không còn ai xuất hiện với vẻ ngoài lồng lộn, cũng chẳng ai mượn cớ ngẫu nhiên tình cờ đi ngang muốn vào gặp mặt nàng nữa. Chỉ có điều, không ngờ nàng vừa đẩy đi một đám thì lại kéo tới một cái phiền phức khác to hơn. "Quỳnh Hoa Tiên Hội???" Khương Nhiên ngẩn người, suýt chút nữa đánh rơi luôn cả phích nước ấm đang cầm trong tay. "Đúng thế, chính là hôm nay. Chúng ta phải tranh thủ thời gian chuẩn bị ngay thôi." Thanh Giác vừa nói vừa lo lắng kéo nàng đến ngồi trước gương đồng, ngón tay tiên nữ tung bay, thuần thục chải cho nàng một búi tóc cầu kì phức tạp. "Bệ hạ cân nhắc đến tâm trạng của ngài nên mới cố tình sắp xếp sớm một chút." "Sớm á? Tại sao lại sớm?" Khương Nhiên nghe xong mà cứ như người mộng du. "Đương nhiên là để đưa Điện hạ ra mắt chúng tiên sớm hơn rồi!" Thanh Giác vô cùng chắc chắn. Tham gia Tiên hội lần này, thấp nhất cũng phải là tu vi Kim Tiên. Có bọn họ làm nền thì mấy tên Tán Tiên Địa Tiên kia cũng sẽ không dám mò tới quấy rầy nữa. Điện hạ nhà nàng ta là mẫu thân tương lai của người cứu thế cơ mà, đương nhiên là phải được đãi ngộ tốt nhất. Vừa trang điểm, Thanh Giác vừa tiếp tục thao thao bất tuyệt: "Quỳnh Hoa Tiên Hội trăm năm mới được tổ chức một lần. Đến lúc đó, toàn bộ thanh niên tài tuấn trong Tiên giới đều sẽ có mặt. Mà Điện hạ chính là nhân vật quan trọng nhất trong Tiên hội lần này." Nàng ta còn vỗ ngực cam đoan: "Ngài yên tâm, ta sẽ lo liệu ăn mặc của ngài cho thật chỉn chu. Đến lúc đó nhất định sẽ diễm áp quần phương, khiến chúng tiên phải trợn tròn mắt!" Nói đến đây, nàng ta hăng hái cầm lấy đủ loại trang sức trên bàn, chọn ra một cây trâm vàng to tướng rồi cài thẳng lên đầu Khương Nhiên. Khương Nhiên ngẩn người ra, lúc này nàng mới tỉnh ngộ. Hóa ra cái gọi là Quỳnh Hoa Tiên Hội chính là một buổi ra xem mắt cỡ lớn do Thiên Đế đích thân sắp xếp cho nàng. Nàng nhớ mang máng vài ngày trước, Thiên Đế từng nói sẽ chọn một thời cơ thích hợp để giới thiệu các vị thanh niên anh tài trên khắp Lục giới cho nàng gặp mặt. Không ngờ thời cơ ấy lại tới nhanh như vậy! Nghĩ đến chuyện trước đó mình mới viện cớ "không thích mấy tiểu tiên lượn tới lượn lui" để chặn đứng đám người không mời mà đến. Ai ngờ Thiên Đế lại hiểu lầm thành nàng đang chê hàng cũ chưa đủ chất lượng, thế là bà liền chốt đơn cái buổi Tiên hộ này sớm trước thời hạn... Móa chứ! Quả thật là tự mình đào hố, tự mình nhảy vào!